Lợi dụng bọn thổ phỉ để đối phó với Kim Xuyên quả thực là một ý kiến hay.
Một tên giàu có ngu ngốc như tên Từ mập này tuyệt đối không thể nghĩ ra cách như vậy.
Tất cả bọn quyền quý cũng cùng nhau quay đầu lại nhìn vị sư gia ở đằng sau lưng gã.
“Vị này là Trần sư gia, lúc trước ở Giang Nam, mới quay lại đây mấy ngày trước.”
Từ mập giới thiệu.
“Chính là vị tiên sinh ở Giang Nam đã thuyết phục bọn thủy tặc phục kích tiểu thiếp của Kim Phi, dụ Kim Phi ra ngoài sao?” Đại thái giám hỏi.
“Đó là ca ca của ngài ấy - Đại Trần sư gia. Vị này là đệ đệ Tiểu Trần sư gia.”
Từ mập đáp: “Đại Trần sư gia phụ trách thâm nhập vào hang ổ của thủy tặc còn Tiểu Trần sư gia phụ trách hỗ trợ ở bên ngoài.
Sau đó, khi phục kích xong, Đại Trần sư gia lo lắng thủy tặc sẽ bị tiêu cục Trấn Viễn tiêu diệt, nên đã đi cùng thủy tặc đến tận Đông Hải, bây giờ vẫn đang trên đường về.”
“Hai vị Trần sư gia quả thật trí dũng song toàn!” Đại thái giám khen ngợi.
Từ mập cũng có phần đắc ý.
Đại gia tộc nuôi tử sĩ, cũng sẽ nuôi mưu sĩ.
Tử sĩ có thể được đào tạo thông qua huấn luyện nghiêm ngặt, nhưng mưu sĩ lại rất khó để đào tạo ra.
Luận về văn rất khó để công nhận ai giỏi nhất, luận về võ lại rất dễ định thắng thua.
Tử sĩ có thực lực hay không, sắp xếp một vài trận tỷ võ là có thể nhìn ra được ngay.
Dù sao cũng không thể giả vờ là bản thân có võ được, bị đánh bại chính là bị đánh bại.
Mười một mười hai tuổi mà vẫn còn không ổn thì sẽ bị loại bỏ.
Nhưng đào tạo mưu sĩ lại phức tạp hơn nhiều.
Đầu tiên phải cho bọn họ đọc sách, đọc đến khi mười mấy tuổi mới từ từ để bọn họ xử lí một vài chuyện đơn giản.
Kiểm tra một mưu sĩ có đạt chuẩn hay không, cần phải trải qua một thời gian dài.
Quá trình này cũng phức tạp hơn nhiều so với kiểm tra tử sĩ.
Nhưng nếu mưu sĩ mà ra tay, thì hậu quả mang lại sẽ luôn luôn lớn hơn so với tử sĩ.
Ví dụ như lần này, hai huynh đệ Trần sư gia không cần sử dụng một binh một tốt nào của nhà họ Từ, chỉ cần mê hoặc bọn thủy tặc đã có thể giết chết được hơn trăm nhân viên hộ tống và nhân viên thương hội. Hai huynh đệ bọn họ vẫn còn có thể toàn vẹn mà rút lui.
Sau chuyện này, ngay cả một chút tin tức của bọn họ, Kim Phi cũng không tìm được, muốn báo thù cũng không biết là ai đã làm.
Nhìn lại vụ việc ban đầu tử sĩ hộ vệ của Chu Văn Viên giết vài tên phủ binh ở thành Quảng Nguyên đã bị Kim Phi đuổi giết giống như chó nhà có tang.
Sau chuyện này, nhà họ Chu cũng phải bỏ ra một cái giá cực lớn.
Nếu lúc ấy Chu Văn Viên dẫn theo một mưu sĩ thì sự việc chắc chắn sẽ không đến bước đường đó.
Nhưng mưu sĩ lại quý giá hơn tử sĩ nhiều. Cấp bậc của Chu Văn Viên vẫn chưa đủ để gia tộc sắp xếp cho hắn một mưu sĩ.
Mà một mình Từ mập lại có hai mưu sĩ, đủ khiến cho các tên công tử khác phải ghen tị.
“Nếu kế này là do Trần sư gia nghĩ ra, vậy ta muốn mời Trần sư gia cùng bàn kế tiếp theo, Từ đại nhân có đồng ý không?” Đại thái giám hỏi.
“Ta dẫn Tiểu Trần sư gia tới đây là để bày mưu tính kế, tất nhiên là không có vấn đề gì rồi.”
Cho dù trong lòng Từ mập cảm thấy không vui, nhưng lúc này cũng chỉ đành cắn răng đồng ý.
“Mọi người thấy thế nào?” thái giám lại nhìn về những tên quyền quý khác.
“Được!” Tất cả đều lần lượt gật đầu đồng ý.