Kể từ ngày đó, Quan Hạ Nhi sống trong viện của Cửu công chúa, Nhuận Nương cũng chuyển đến giúp họ nấu ăn.
Cửu công chúa xuất thân hoàng tộc, quy củ nghiêm khắc, trừ việc thỉnh thoảng đến Khánh phủ ngủ cùng Khánh Mộ Lam lúc nhỏ ra, cô ấy hầu như từ trước đến nay đều không sống chung phòng với bất kỳ ai khác.
Khi Quan Hạ Nhi mới chuyển vào, cô ấy vẫn không quen lắm, nhưng sau khi sống hai ngày, lại phát hiện Quan Hạ Nhi ngoài việc nhắc nhở cô ấy nghỉ ngơi ra thì không hề can thiệp vào cuộc sống của cô ấy, Cửu công chúa cũng dần dần quen với việc này.
Điều quan trọng nhất là Quan Hạ Nhi cho phép cô ấy mỗi ngày phê duyệt tấu sớ 2 giờ.
Ngày thứ ba Quan Hạ Nhi sống ở viện Cửu công chúa, nhóm quân thứ nhất của quân Phạm Gia đã đến bến tàu Kim Xuyên.
Nhưng Phạm Hải Châu lại không đến bái kiến Cửu công chúa, mà thuận theo sông Gia Lăng tiếp tục tiến lên phía bắc.
Để đưa theo nhiều người hơn, Phạm Hải Châu giống như Kim Phi lúc đầu, đã làm cho boong tàu Trấn Viễn số 2 chật kín người.
Tàu Trấn Viễn số 2 đi ngược dòng dọc theo sông Gia Lăng, dừng tạm ở một bến tàu nằm ở thượng du.
Bến tàu này đã đến thượng du của sông Gia Lăng, lại tiếp tục đi về phía trước, mặt nước vừa hẹp vừa nông, tàu Trấn Viễn số 2 nếu đi không cẩn thận sẽ rất dễ mắc cạn.
Tuyến đường này là tuyến đường chính ban đầu mà thương hội Kim Xuyên dùng để vận chuyển hàng hóa lên phía Bắc, vì vậy Đường Tiểu Bắc đã xây dựng một số nhà kho ở bên cạnh bến tàu, để vận chuyển hàng hóa đến đất Tần và Đảng Hạng.
Bây giờ tuyến đường này lại trở thành tuyến đường chính để quân Thục tiến vào nước Tần, kho hàng của thương hội cũng trở thành trạm trung chuyển của quân Thục và lương thảo.
Mấy ngày trước, Hàn Phong cùng với nhân viên hộ tống đã từ Giang Nam trở về, cũng là ở chỗ này lên bờ, sau đó sửa soạn 1 đêm, rồi gấp rút lên đường, đi bộ đến Đại Tản Quan.
Sau khi quân Phạm Gia đến đây, đến sửa soạn cũng không, chỉ ăn một bữa cơm rồi rời đi luôn, muốn nhanh chóng đuổi kịp Hàn Phong.
Trấn Viễn số 2 hiện nay là tàu vận chuyển chủ lực binh lính quân Thục, khi Phạm tướng quân lên bờ, nồi hơi của Trấn Viễn số 2 đều chưa tắt, sau khi bổ sung than xong lập tức quay lại, thuận theo dòng sông mà đi tiếp kéo theo đợt quân thứ hai của quân Phạm Gia.
Khi Phạm Hải Châu mang theo quân Phạm Gia nhanh chóng đến Đại Tản Quan, người canh giữ Đại Tản Quan lại nói với anh ta rằng, Hàn Phong cùng với nhân viên hộ tống đã xuất phát, đi xuyên qua khu rừng già nằm sâu bên trong ở vùng núi Tây Bắc, vượt qua trạm kiểm soát Tần vương, đi Hi Châu tìm Kim Phi rồi.
Phạm Hải Châu đã từ bỏ rất nhiều chỉ vì để lập công, anh ta cũng rất muốn đi thẳng kênh Hoàng Đồng sát cánh cùng với Kim Phi, nhưng Hàn Phong dám đi nhưng Phạm Hải Châu lại không dám, chỉ đành tuân theo mệnh lệnh của Cửu công chúa đợi ở Đại Tản Quan, chuẩn bị đợi đội quân khác của quân Phạm Gia và binh lính Xuyên Thục mới đang nhanh chóng đến đây.
...
Tại Kênh Hoàng Đồng,
Kim Phi vẫn không biết Xuyên Thục gần đây lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, y vẫn đang suy nghĩ làm thế nào để hoàn thiện khinh khí cầu, tiêu diệt chim ưng của quân Tần Vương, từ đó nâng cao sĩ khí.
Vì để bắn trúng mục tiêu nhiều nhất có thể, Kim Phi đã cùng với Hầu Tử và một số người thợ khác bận rộn nhiều ngày ở trong mỏ.
Ngay khi Kim Phi định phát động tấn công thì Thiết Chùy đến báo cáo rằng, Hàn Phong đang dẫn 1 đội nhân viên hộ tống tới.
Lúc này, những gì có thể cải tiến cơ bản cũng đã hoàn thiện hết rồi, khi biết Hàn Phong đến, Kim Phi rời khỏi mỏ, trở về phòng chỉ huy chiến đấu.
Nhìn thấy Kim Phi, Hàn Phong chào theo nghi thức quân đội, sau đó lớn tiếng nói: “Đội Chung Minh không kịp thời phát hiện dị thường ở đất Tần, xin ngài trách phạt”.
Mặc dù Hàn Phong gần đây luôn ở Giang Nam phụ trách giúp đỡ Phạm Hải Châu xây dựng lại quân Phạm Gia, không chú ý đến đất Tần, nhưng từ trước đến nay vẫn luôn là một người phụ trách đội Chung Minh, đội Chung Minh để xảy ra một sơ xuất lớn như vậy, Hàn Phong phải có trách nhiệm về việc đó.
Vì vậy chuyện đầu tiên khi Hàn Phong gặp Kim Phi chính là nhận tội.
“Trách nhiệm của ngươi và Lương ca, sau khi trận chiến kết thúc, tất nhiên sẽ bị nghiêm trị theo Quân Pháp Đường.” Kim Phi nói: “Khi về viết một bản báo cáo giao cho Quân Pháp Đường”.
Kim Phi hiểu rất rõ, bất cứ một tổ chức nào muốn đi được xa, thì đều cần có quy tắc.
Nếu mọi phần thưởng và hình phạt đều dựa theo ý của người lãnh đạo, tổ chức như vậy có thể sẽ phát triển rất nhanh, nhưng tuyệt đối không thể đi xa được khi xuất hiện các vấn đề hỗn loạn trong việc quản lý.
Quân Pháp Đường chính là nơi mà những quy tắc y lập ra cho những nhân viên hộ tống và quân Thục.
Lần trước Trương Lương thỉnh tội, Kim Phi cũng không trực tiếp xử phạt, mà yêu cầu Trương Lương viết báo cáo nộp cho Quân Pháp Đường.
Điều này không chỉ bớt việc mà còn công bằng.
“Vâng”, Hàn Phong trước khi thỉnh tội cũng đã biết trước kết quả này, vừa nãy chẳng qua là làm cho có lệ, để bày tỏ thái độ mà thôi.
“Lão Hàn, ngươi từ làng đến đây sao?” Kim Phi hỏi.
“Đúng vậy,” Hàn Phong gật đầu nói.
“Trong làng thế nào? Vũ Dương và Hạ Nhi sinh chưa?”
“Trong làng hiện tại rất tốt, khi ta đi, bệ hạ và Hạ Nhi phu nhân vẫn chưa sinh.” Hàn Phong đáp.
Vừa nãy Trương Lương cũng nói rồi, Hàn Phong biết mình nên nói thế nào.
Sau khi nói xong, anh ta còn cố ý chuyển đề tài: “Có điều khi ta đi, có gặp Ngụy tiên sinh một lần, Ngụy tiên sinh nói bệ hạ và Hạ Nhi phu nhân cũng sắp sinh rồi, nói không chừng người báo tin vui cũng đang trên đường tới đây đấy.”
Kim Phi nghe vậy, lực chú ý quả nhiên bị chuyển dời, ngoảnh đầu nhìn về phía Xuyên Thục.
Trong hai kiếp, Kim Phi đây là lần đầu tiên được làm cha, nghĩ đến việc Cửu công chúa và Quan Hạ Nhi sắp sinh, đứa con trong bụng Bắc Thiên Tầm đang lớn lên từng ngày, Kim Phi không khỏi bắt đầu nhớ đến làng Tây Hà
Tuy nhiên với tư cách là thống soái, Kim Phi rất nhanh lấy lại tinh thần, tiếp tục hỏi: “Bình Giang và Ngu Sơn như thế nào?”
"Mọi chuyện đều ổn, mọi người rất đoàn kết, Phạm Hải Châu chủ động xin lệnh bệ hạ, dẫn quân Phạm Gia đến đất Tần để tiếp viện cho ngài." Hàn Phong đáp.
"Làm càn!" Kim Phi khẽ cau mày: "Phạm Hải Châu cùng quân Phạm Gia rời đi, Ngô vương tấn công Bình Giang và Ngu Sơn thì phải làm sao?"
"Ngài yên tâm, người dân Bình Giang và Ngu Sơn đã tự phát liên kết lại với nhau..."
Hàn Phong giải thích tình hình Bình Giang cho Kim Phi.
Kim Phi nghe được lời này, trong lòng vừa lo lắng lại vừa vui mừng
Điều lo lắng là chỉ dựa vào vào người dân và nhân viên hộ tống ở lại, quân Phạm Gia không thể bảo vệ được Bình Giang và Ngu Sơn, may thay, người dân Bình Giang và Ngu Sơn sẵn sàng chủ động giúp đỡ thủ thành, điều này cho thấy rằng đối sách đánh vào cường hào và chia đất đai là đúng đắn và khả thi.
Dù lo lắng hay vui mừng, Kim Phi biết rằng nếu Cửu công chúa đã ban thánh chỉ, chuyện này đã được định trước, nói thêm nữa cũng vô ích, nên y cũng không hỏi thêm nữa mà hỏi những chuyện khác cùng với việc Hàn Phong sắp xếp chuyện tiếp theo.
Hàn Phong hiện tại rất thông thạo việc kinh doanh, trên đường cũng đã nghĩ ra kế hoạch, Kim Phi hỏi, anh ta đều có thể lưu loát trả lời.
Kim Phi hỏi một số tình hình khác, sau đó sắp xếp cho Hàn Phong đi nghỉ ngơi.
Nhưng Hàn Phong không hề nghỉ ngơi mà lập tức phái người đi liên lạc với những mật thám mà Cửu công chúa đã cài ở Đảng Hạng và quân đội đất Tần.
Những mật thám này là một trong những vốn liếng cuối cùng mà Cửu công chúa tích lũy được ở kinh thành, hiện tại để giúp đỡ Kim Phi, Cửu công chúa đã cho Hàn Phong tài liệu và thông tin liên lạc của toàn bộ số mật thám.
Như để kiểm chứng lời nói của Hàn Phong, vào ngày thứ ba sau khi Hàn Phong đến, không lâu sau đó đội trinh sát do Tiểu Ngọc phái đi đưa tin báo hỉ đã đến.