Thấy Kim Phi quay người lại, cô ấy vội đưa cho y một tách trà nóng, sau đó nhịn không được hỏi: "Phu Quân, chàng có cách rồi sao?"
Trong đêm khuya tĩnh lặng, Cửu công chúa đã hơn một lần ôm lấy Kim Phi, cảm thán về sự kỳ diệu của số phận.
Hai năm trước, cô ấy vẫn là cô công chúa được hoàng đế yêu thích nhất, lúc đó có đánh bể đầu Cửu công chúa, cô ấy cũng không bao giờ tưởng tượng được là mình sẽ gả cho một học trò còn chưa thi tú tài ở một ngôi làng miền núi xa xôi.
Nhưng Cửu công chúa cũng không hề hối hận, trái lại còn cảm thấy rất may mắn vì sự chủ động vào rừng cây nhỏ của mình.
Bởi vì năm ngoái Đại Khang phải đối mặt với mối nguy hiểm thế nào, thì cũng không có ai biết rõ hơn Cửu công chúa.
Năm ngoái trước khi Đảng Hạng nam phạt, họ đã gửi cho Trần Cát một danh sách những gì họ muốn.
Lúc đó, Cửu công chúa đang phụ trách viện Khu Mật, cô ấy là một trong những người đầu tiên ở kinh thành xem danh sách, và cũng là một trong những người biết rõ nhất về hoàn cảnh Đại Khang lúc bấy giờ.
Cô ấy biết rằng với quốc lực của Đại Khang lúc đó, nếu muốn thỏa mãn được yêu cầu của Đảng Hạng, thì phải đào gần sạch quốc khố.
Nhưng sau khi thỏa mãn yêu cầu của Đảng Hạng, Đông Man và Thổ Phiên nhất định chúng sẽ lại đến tiếp, thế lúc đó phải làm sao?
Nên sau khi Cửu công chúa biết Kim Phi dẫn quân Thiết Lâm đánh lui người Đảng Hạng, cô ấy đã vui mừng đến mức thức trắng hai đêm.
Sau đó lại đến Thổ Phiên hòa thân, vốn lộ trình ban đầu cũng không đi qua Kim Xuyên nhưng vì để gặp được Kim Phi một lần nên cô ấy đã thay đổi lộ trình.
Mỗi lần nghĩ đến chuyện này, Cửu công chúa đều cho rằng quyết định lúc đó của mình đã quá sáng suốt.
Lúc gặp mặt Kim Phi, y còn chưa được tính là mạnh lắm.
Cửu công chúa đã tận mắt chứng kiến sự trưởng thành của Kim Phi, đồng thời cũng là người được hưởng lợi nhiều nhất khi y đã mạnh mẽ hơn.
Không có Kim Phi, e là Đại Khang đã tan tác hoang tàn!
Không có Kim Phi, e là không biết người dân Đại Khang đã chết bao nhiêu người!
Không có Kim Phi, e là cô ấy đã phải chịu nhục nhã và chết ở Thổ Phiên!
Vì Kim Phi đã làm được quá nhiều việc mà Cửu công chúa cho rằng không thể nào làm được, thế nên trong mắt Cửu công chúa, Kim Phi gần như là đấng toàn năng, như thể trên đời này không có chuyện gì có thể làm khó được y.
Lần này cũng vậy, Cửu công chúa hy vọng Kim Phi có thể tiếp tục tạo ra kỳ tích.
Tiếc là lần này Kim Phi đã làm cô ấy thất vọng rồi.
Chỉ thấy Kim Phi lắc đầu nói: "Hải Đông Thanh hung hãn linh hoạt, hoàn toàn khắc chế phi thuyền, trừ phi có thể làm ra phần thân thật cứng, nếu không thì không còn cách nào khác.
Ít nhất là trước mắt ta chưa nghĩ ra cách nào khác."
“Phần thân cứng là gì?” Cửu công chúa hỏi.
“Phần thân cứng làm bằng tấm sắt hoặc các vật liệu cứng khác để làm phần thân” Kim Phi giải thích: “Với công nghệ hiện tại, chúng ta không thể nào chế tạo ra phi thuyền có phần thân bằng sắt được."
Thực ra khi mới bắt đầu chế tạo phi thuyền, Kim Phi đã cân nhắc đến phương án này, nhưng cuối cùng nó đã bị loại trừ.
Bởi vì công nghệ ở xưởng luyện gang hiện nay còn quá lạc hậu.
Thực ra, ngoài tấm sắt ra thì tấm nhựa cứng cũng có thể dùng được.
Nhưng nhựa là sản phẩm phụ của quá trình lọc dầu hoặc các năng lượng hóa thạch khác, được coi là một phần của ngành dầu khí.
Từ khi Kim Phi đến thế giới này, y chưa từng thấy được một giọt dầu nào, muốn làm ra sản phẩm nhựa thì chỉ là một giấc mơ viển vông.
Vì vậy, sau nhiều lần cân nhắc, y chỉ có thể sử dụng vải chống cháy dày và bôi một lớp mỡ dày đặc chế để làm phần thân.
Nghe được lời giải thích của Kim Phi, Cửu công chúa và đám người Tiểu Ngọc đều lộ ra vẻ thất vọng.
“Nếu đã như vậy thì cuộc tấn công vào đất Tần phải chậm lại một chút.” Cửu công chúa nói: "E là Vị Châu, Du Quan và Bình Giang đều gặp nguy hiểm.”
Để nhanh chóng thống nhất Đại Khang, tiêu cục Trấn Viễn đã áp dụng phương pháp tấn công nhanh để tiến nhanh trong cuộc tấn công vào đất Tần.
Trước đây có phi thuyền làm người khác sợ hãi, phương pháp này không phải là vấn đề lớn, nhưng bây giờ tác dụng răn đe của phi thuyền không còn nữa, nếu lại sử dụng phương pháp này nữa thì sẽ rất nguy hiểm.