Mục lục
(Nháp) Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Con nói Trương Lương đồng ý trả kho lương thực cho chúng ta sao?”

Lão gia chủ nhà họ Tạ rất bất ngờ vì Trương Lương dễ dàng đồng ý như vậy.

“Đúng vậy, bản thân Trương Lương đã đồng ý với con!” Tạ Lăng Phong gật đầu: “Cha cảm thấy có bẫy sao?”

Lão gia chủ nhà họ Tạ không trả lời, hỏi tiếp: “Con vừa nói, Trương Lương không thừa nhận thổ phỉ cướp kho lương thực là nhân viên hộ tống giả trang sao?”

“Đúng vậy.” Tạ Lăng Phong nói: “Hiện tại Kim Phi cũng là người có uy tín danh dự, chắc chắn sẽ không thừa nhận.”

“Cũng đúng, đến được ngưỡng như y, chắc chắn sẽ ghi danh trong sử sách, vì vậy danh tiếng cũng rất quan trọng, nếu để người khác biết chuyện y phái người giả trang thành thổ phỉ để cướp, thì đúng và tiếng xấu.”

Lão gia chủ nghĩ một chút rồi nói: “Đồng ý với Trương Lương, ngày mai đưa bạc và ca nữ đến!”

“Cha, vậy nếu Trương Lương đổi ý thì làm thế nào?” Tạ Lăng Phong cau mày hỏi

Chuyện đưa ca nữ qua đó thì thôi đi, dù sao những thứ khác thì Đại Khang không có nhiều, nhưng lại nhiều con gái, khắp nơi đều có người dân bán con trai con gái, nhóm ca nữ đã đưa sang cho Trương Lương chỉ có gương mặt và dáng đẹp, đa số đều không có tài năng, họ là những ca nữ được huấn luyện tốt nhất, nhà họ Tạ lại mua thêm mấy cô gái về huấn luyện mấy tháng là được.

Nhưng trước kia vì tích trữ lương thực, nhà họ Tạ đã đập rất nhiều bạc vào đó, bây giờ không còn nhiều bạc nữa.

Số vàng bạc châu báu đã đưa cho Trương Lương trước đó cũng là khoản chi phí rất lớn đối với nhà họ Tạ, nếu lại tăng ba lần, nhà họ Tạ cũng sẽ rất khó khăn!

“Phong Nhi, con phải nhớ, vàng bạc là vật ngoài thân, là thứ không chắc chắn nhất.”

Lão gia chủ nói: “Kim Phi và tiêu cục Trấn Viễn đối xử với gia đình quý tộc như thế nào lẽ nào con không biết sao? Bây giờ chỉ là Trương Lương dẫn theo một nhóm nhỏ nhân viên hộ tống đến, nếu đợi Kim Phi ổn định, đại quân tiêu cục Trấn Viễn giết đến Giang Nam, cho dù nhà họ Tạ có bao nhiêu bạc cũng vô dụng, không bằng nhân lúc bây giờ còn có thể quyết định, đưa bạc cho Trương Lương, coi như là chút tình cảm!”

Tạ Lăng Phong nghe vậy, tâm trạng cũng trở nên nặng nề: “Chỉ sợ Trương Lương không nhận chút tình cảm này!”

“Có nhận hay không, xem lần này không phải sẽ biết sao?”

Lão gia chủ nói: “Nếu Trương Lương thực hiện lời hứa, thì mọi chuyện đã dễ dàng, nếu không giữ lời, ít nhất chúng ta cũng biết thái độ của tiêu cục Trấn Viễn, để suy nghĩ đối sách.”

“Chỉ mong Trương Lương thực hiện lời hứa, nếu như vậy, chúng ta cũng có người trong cấp cao Xuyên Thục rồi.”

Lấy cái gì đó của người khác thì cũng nên rụt tay với người ta, chỉ cần Trương Lương nhận lợi ích của nhà họ Tạ, tức là nhà họ Tạ đã nắm được thóp.

Sau này bọn họ lại đến tìm Trương Lương giải quyết công việc, nếu Trương Lương không đồng ý, bọn họ có thể lợi dụng điểm yếu này để uy hiếp Trương Lương.

Đây cũng là thủ đoạn gia đình quý tộc thường dùng để kéo quan viên xuống nước.

Nhưng đại đa số quan viên sau khi nếm được vị ngọt sẽ không cần gia đình quý tộc uy hiếp, bản thân sẽ càng lún càng sâu.

Lão gia chủ quá hiểu con trai vừa nghe Tạ Lăng Phong nói như vậy, đã biết ông ta đang nghĩ gì.

Lão ta lắc đầu nhắc nhở: “Không, cho dù Trương Lương giữ lời hứa, con cũng đừng nghĩ đến việc dùng chuyện này để uy hiếp anh ta!”

“Vì sao?” Tạ Lăng Phong nghi hoặc hỏi: “Nghe nói quân pháp tiêu cục rất nghiêm, Trương Lương không dám không nghe chúng ta!”

“Trương Lương và Kim Phi là bạn thân thời thuở ấu lớn lên cùng nhau, lại là cánh tay phải của Kim Phi, cho dù con lợi dụng chuyện này để quật ngã Trương Lương, cũng sẽ bị Kim Phi hận!”

Lão gia chủ nói: “Không cần ta nói kết quả của việc bị Kim Phi ghi hận nữa chứ?”

“Vậy thì cùng nhau vào chỗ chết với Trương Lương!”

“Ngu xuẩn!” Lão gia chủ chống gậy dừng lại: “Cùng nhau vào chỗ chết là chuyện bọn vô học làm trong lúc nóng giận, muốn gia tộc muốn tiếp tục lâu dài tuyệt đối sẽ không có suy nghĩ này mà phải học cách đánh giá tình hình, lúc nên bêu ra thì bêu ra, lúc nên ẩn núp thì ẩn núp!”

“Cha cảm thấy đại quân tiêu cục Trấn Viễn đuổi giết đến đây, chúng ta còn có cơ hội ẩn núp sao?” Tạ Lăng Phong hơi nản lòng.

“Khó khăn thì có hạn, nhưng lại có vô số cách để giải quyết khó khăn, điểm khác biệt là con có nghĩ ra cách hay không?”

Lão gia chủ nói: “Phong Nhi, con phải nhớ, bất cứ lúc nào cũng đừng tuyệt vọng, chỉ cần nghĩ cách, thì sẽ có thể tìm được cách để phá vỡ cục diện

“Con nhớ rồi!” Tạ Lăng Phong nói: “Cha, lần này người định phá vỡ cục diện như thế nào?”

Ông ta biết, nếu lão gia chủ đã nói như vậy thì chắc chắn đã nghĩ ra cách để phá vỡ cục diện.

“Đối với kế hoạch hiện tại, chỉ có thể bắt đầu kế hoạch hạt giống.” Lão gia chủ bất lực nói.

“Kế hoạch hạt giống?” Tạ Lăng Phong nghe vậy, không khỏi hít một hơi.

Kế hoạch hạt giống là kế hoạch cuối cùng của gia tộc, một khi bắt đầu kế hoạch hạt giống, thì sẽ đến thời khắc sinh tử của gia tộc.

Chẳng hạn như vào cuối triều đại trước, có một số gia tộc ủng hộ Hoàng đế lập nên Đại Khang, lại có một số gia tộc ủng hộ quân địch của Thái tổ Đại Khang.

Sau này Thái tổ Đại Khang đoạt được thiên hạ, đương nhiên phải tiêu diệt những gia đình quý tộc đã ủng hộ quân địch.

Để ngăn chặn gia tộc mình bị tiêu diệt, những gia đình quý tộc đó đã phải để một số con cháu của gia tộc mai danh ẩn tích, chạy đến nơi khác để bảo vệ tính mạng.

Vì để không bị phát hiện, những người đó không thể mang theo quá nhiều tiền, có thể sống được hay không, hoàn toàn dựa vào năng lực của bản thân.

Thế hệ sau gia đình quý tộc từ nhỏ đã ăn sung mặc sướng, để họ đột nhiên sống cuộc sống nghèo khổ, hoặc là không chịu được nên bị bại lộ, hoặc là bị chết đói.

Cho dù may mắn sống sót, thì đa số cũng sẽ sống khốn đốn, không biết có đủ tiền cưới vợ hay không chứ đừng nói đến việc tạo dựng môi trường giáo dục tốt cho con cái.

Không được giáo dục, con cái rất khó được thăng tiến, gia tộc có thể tàn lụi sau một hai thế hệ.

Vì vậy nếu không phải không thể làm khác được thì sẽ không có gia đình quý tộc nào muốn bắt đầu kế hoạch hạt giống.

“Cha, lẽ nào không có cách nào khác sao?” Tạ Lăng Phong hỏi.

“Phong Nhi, mặc dù Kim Phi rất đáng hận, nhưng phải nói rằng y là một nhân vật trí dũng kiệt xuất, mở ra mộ thời đạt hoàn toàn mới, một thời đại trước nay chưa từng có!”

Lão gia chủ nói: “Mỗi lần thời đại xảy ra thay đổi, đều sẽ có rất nhiều người trỗi dậy, cũng sẽ có rất nhiều người bị chôn vùi, nhà họ Tạ không muốn trở thành đám người bị chôn vùi, thì phải có dũng khí thằn lằn cắt đuôi!”

“Vâng!” Tạ Lăng Phong gật đầu: “Vậy con đi chuẩn bị bạc?”

“Đi đi.” Lão gia chủ khoát tay, mệt mỏi nhắm mắt lại.

Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, lại không thể trọng dụng con trai trưởng, lão ta phải tự xử lý rất nhiều chuyện.

Dù sao cũng lớn tuổi rồi, suy nghĩ vấn đề không nhanh nhẹn như lúc còn trẻ, nghĩ một lúc đã cảm thấy mệt.

Tạ Lăng Phong rời nhà tổ đã chạng vạng tối, nhưng ông ta không dám nghỉ ngơi, đi đến thành suốt đêm, gom góp bạc và ca nữ.

Trưa ngày hôm sau, Tạ Lăng Phong đã vội vã đến trang viên Trương Lương ở với đội quân to lớn.

Trương Lương biết trò chơi chữ đơn giản không thể lừa người nhà họ Tạ, vì vậy anh ta nghĩ người nhà họ Tạ rất có thể sẽ đến thương lượng, ai ngờ Tạ Lăng Phong lại đưa bạc đến nhanh như vậy.

Điều này khiến Trương Lương rất bất ngờ.

Những nếu đã đưa bạc đến, Trương Lương cũng không có lý do gì để không nhận.

“Sắp xếp người thu tiền, ngoài ra, thông báo cho tiểu đoàn 1 và tiểu đoàn 2 nên diễn màn thứ 2 rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK