“Tiên sinh, ngài…”
Châu Nhi không phải ngốc, tất nhiên nghe hiểu ý trong lời nói của Kim Phi, gương mặt thoáng đỏ.
Nhưng dù sao cũng là dân học võ, trời sinh thần kinh cũng cứng hơn với các cô nương khác một chút, tức giận liếc Kim Phi một cái: “Kinh nguyệt thì cứ nói là kinh nguyệt đi, làm ta kích động một hồi… Còn nữa, Thấm Nhi không phải đến kỳ kinh nguyệt!”
“Không phải đến kỳ kinh nguyệt, cô bảo cô ấy không khoẻ? Là bị ốm sao?”
Kim Phi cau mày hỏi: “Nhưng chiều nay ta thấy cô ấy không vui, không giống như là bị ốm?”
“Cũng không phải là bị ốm, là điện hạ sợ ngài bắt nạt cô ấy!” Châu Nhi cười nói.
“Cô đừng ăn nói lung tung, nếu không đến khi Đại Hắc Ngưu quay lại, còn không phải tìm ta liều mạng à?” Kim Phi trợn mắt.
“Tiên sinh, ngài nói xem Thấm Nhi cùng với Ngưu Bôn cuối cùng có thể thành thân không?”
Châu Nhi dừng bước, nghiêm túc hỏi.
“Toàn bộ trong làng, có ai mà không biết bọn họ đã sớm vừa ý nhau, tại sao lại không thể thành thân?”
“Nhưng… Nhưng mà Thấm Nhi là thị nữ của điện hạ…”
Châu Nhi nhỏ giọng nói.
Bình thường những nha hoàn nhà giàu, trên cơ bản sẽ bị coi như của hồi môn, sẽ gả đi cùng tiểu thư, làm nha hoàn làm ấm giường cho chồng của tiểu thư.
Nhưng công chúa thân phận đặc thù, thị nữ bọn họ sẽ không phải làm nha hoàn ấm giường cho phò mã như vậy, có điều dựa theo tình huống bình thường, Thấm Nhi với Châu Nhi sẽ cô đơn đến hết quãng đời còn lại.
“Thị nữ thì sao, sau khi gả cho Đại Hắc Ngưu cũng không làm ảnh hưởng đến việc tiếp tục bảo vệ điện hạ.”
Kim Phi nói: “Quay về ta sẽ nói với Vũ Dương chuyện này, nếu cô có người thích, nên hẹn hò thì cứ hẹn hò, nếu Vũ Dương không cho nghỉ phép, thì cứ tới tìm ta!”
“Ta không như vậy đâu, ta muốn bảo vệ điện hạ cả đời!”
Châu Nhi đỏ mặt nói.
“Cô nương khi còn nhỏ đều nói muốn phụng dưỡng bố mẹ cả đời, đến khi lớn lên lại bay xa hơn cả những người khác, không sao, chờ cô gặp được định mệnh… Chờ đến khi cô gặp được người mình thích, đến lúc đó nói sau cũng không muộn.”
Hai người trò chuyện rồi đi đến sân của Cửu công chúa.
Canh giữ ở cửa cung là mấy nữ nhân viên hộ tống, nhìn thấy Kim Phi thì vội vàng hành lễ.
“Cực khổ rồi, quay về ta sẽ nói với điện hạ thưởng cho các ngươi!”
Kim Phi gật đầu với nữ nhân viên hộ tống ở cửa một cái rồi theo Châu Nhi đi vào sân.
Tưởng là Châu Nhi phải dẫn y đi vào phòng ngủ, kết quả lại bị dẫn vào phòng tắm.
“Điện hạ vẫn còn đang giúp bệ hạ phê duyệt tấu chương, tiên sinh hãy đi tắm trước đi, tắm xong ta sẽ đi gọi điện hạ.”
Châu Nhi mỉm cười nói: “Nước nóng ta đã chuẩn bị xong cho ngài rồi.”
“Được rồi.”
Kim Phi đột nhiên có cảm giác được Cửu công chúa lật thẻ bài, tắm rửa sạch sẽ xong chờ phục vụ.
Tuy nhiên, chạy một đường từ Kim Xuyên tới, gió bụi mệt mỏi, điều kiện nhà trọ lại kém, dọc đường đi cũng không tắm được mấy lần, đúng là phải tắm rửa thật kỹ.
Y cũng không để ý nữa, đẩy cửa phòng tắm đi vào.
Ở giữa phòng tắm đặt một cái thùng gỗ lớn, đang bốc hơi nóng hầm hập.
Nhưng điều khiến cho Kim Phi sững sờ là, bên cạnh thùng nước tắm còn có hai hàng cung nữ mặc quần áo mát mẻ.
Nhìn thấy Kim Phi, họ đồng loạt quỳ xuống.
Kim Phi theo bản năng nuốt nước bọt một cái, lập tức xoay người đi ra ngoài.
Kết quả vừa mới quay đầu, cửa phòng lại bị Châu Nhi khoá lại từ bên ngoài, mặc cho y kéo thế nào cũng không kéo được…