Mục lục
(Nháp) Xuyên không tới vương triều Đại Khang - Kim Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn nữa từ cái lỗ có hơn hai mươi người mặc đồ đen tràn vào, mà Liêu Ấn chỉ dẫn theo năm binh lính của quân giáp đỏ chặn lại, số lượng hai bên chênh lệch gấp mấy lần, nếu như không phải nhờ Liêu Ấn liều mạng, e là đã không ngăn được.

Nhưng Liêu Ấn dù sao chỉ có một mình, anh ta có thể ngăn bao lâu?

Thấy người mặc đồ đen tràn vào qua cái lỗ càng lúc càng nhiều, một người trong quân giáp đỏ của Liêu Ấn cũng đã chết trận, Cửu công chúa hét về phía cửa: "Thấm Nhi, Châu Nhi, các ngươi đi giúp Liêu Ấn đi!"

"Ta đi giúp Liêu Ấn là đủ rồi, Châu Nhi, ngươi ở lại bảo vệ điện hạ!"

Thấm Nhi nói một câu, rồi xách hắc đao chạy ra ngoài.

Lúc này năm người lính quân giáp đỏ bên cạnh Liêu Ấn đã có hai người chết trận, ba người còn lại cũng tự lo thân mình còn không xong, lúc nào cũng có thể bị loạn đao chém chết.

Mặc dù Liêu Ấn võ nghệ cao cường, nhưng hai tay không thể đánh lại bốn tay, vừa mới đánh lui hai người mặc đồ đen phía trước, hai bên trái phải và sau lưng lại tới thêm một đám nữa.

Thanh đao trong tay Liêu Ấn được vung ra với một lực cực lớn, đẩy người mặc đồ đen hai bên trái phải ra, nhưng sau lưng đã không còn kịp nữa.

Thật may có Thấm Nhi kịp thời chạy tới, giúp anh ta đánh lui kẻ địch sau lưng.

Thân thủ của Thấm Nhi mặc dù không bằng Liêu Ấn và Tần Trấn, nhưng vẫn mạnh hơn hẳn quân giáp đỏ bình thường và người mặc đồ đen.

Cộng thêm sự trợ giúp của ba người quân giáp đỏ, năm người cuối cùng cũng miễn cưỡng chặn được lỗ hổng.

Nhưng tất cả mọi người đều biết, biện pháp này không có tác dụng lâu dài.

Ngoài vách tường, nhóm người mặc đồ đen đang khiêng những cây gỗ đập vào những nơi khác.

Tường của căn nhà này chỉ là tường bình thường, vốn không ngăn được người mặc đồ đen đánh sập.

"Nếu mũi tên lệnh vẫn còn ở đây thì tốt biết mấy!"

Cửu công chúa không biết làm sao đành than thở.

Tiêu cục Trấn Viễn chỉ cách đây hai con phố, nếu như bắn tên lệnh lên, nhóm nhân viên hộ tống nhất định sẽ tới tiếp viện.

Đáng tiếc tên lệnh của cô ấy đều bị Tần Trấn mang đi rồi.

Cho dù những nhân viên hộ tống phát hiện nơi này đang đánh nhau, cũng không biết cô ấy ở chỗ này, đương nhiên sẽ không đến hỗ trợ.

Ầm!

Lại một vách tường bị đánh sập.

Tần Minh đang ở gần lập tức dẫn vài thị vệ đến chặn lại.

Bọn họ vốn đang bị Liêu Ấn trói lại, nhưng bây giờ có người tấn công vào phủ, Liêu Ấn thả bọn họ ra trước để kề vai tác chiến.

Đáng tiếc Tần Minh không có thân thủ tốt như Liêu Ấn hay Thấm Nhi, số lượng thị vệ cũng không nhiều bằng đám người mặc đồ đen, rất nhanh đã bị những người mặc đồ đen áp chế gắt gao.

"Châu Nhi, ngươi đi giúp Tần Minh đi!" Cửu công chúa nói.

"Điện hạ, ta đi giúp Tần đội trưởng thì người phải làm sao?" Châu Nhi hỏi.

"Để bọn chúng xông vào được thì chúng ta đều sẽ chết!" Cửu công chúa lạnh giọng nói: "Đi mau!"

Châu Nhi nhìn xung quanh, vẻ mặt vô cùng bối rối.

Cô ấy biết, Cửu công chúa nói đúng, nếu để cho người mặc đồ đen xông vào, tất cả mọi người đều phải chết.

Nhưng nếu cô ấy đi, Cửu công chúa sẽ không có ai bảo vệ.

Cô ấy còn chưa nghĩ ra nên quyết định thế nào, bên trái lại có một vách tường bị đánh sập.

Hơn nữa lần này chỗ bị sập còn rộng hơn một trượng!

"Tất cả rút lui, phòng thủ gian nhà chính!"

Liêu Ấn thấy thật sự không trấn giữ được, giận dữ quát to.

Quân giáp đỏ và đội thị vệ do Tần Minh lãnh đạo rút lui cùng một lúc, tập hợp lại xung quanh gian nhà chính nơi Cửu công chúa đang ở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK