Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 996:

 

Trời ạ, Sùng Văn cảm giác bệnh viện nơi đó khẳng định đã xảy ra chuyện.

 

Bà cô Lê Hương này thực sự quá biết dày vò.

 

Sùng Văn cảm giác toi rồi, Lê Hương làm tất cả mọi chuyện là do muốn chạy trốn sao, nhưng ra khỏi bệnh viện, bên ngoài có Lệ Quân Mặc cùng Mạc Từ Tước hai người bố truyền kỳ kia nhìn chằm chằm, còn có Thượng Quan Đẳng rình mò như hỗ đói, cô thoát thân thế nào được? Làm cách gì rời khỏi Đề Đô? Mạc Tuân nhanh chóng chạy về bệnh viện, anh đầy ra cửa phòng bệnh V.I.P, bên trong trống không, Lê Hương đã biến mắt.

 

Dự cảm trong lòng anh thành sự thật, Lê Hương quả nhiên đã trốn.

 

Cô ném ra làn đạn khói, kỳ thực mục đích thực sự là muốn rời đi.

 

Mạc Tuân khế nhắm mắt, lồng ngực to lớn cũng bắt đầu phập phồng, cô muốn rời đi đến thế sao, cô không có một chút lưu luyến gì với anh sao? Mạc Tuân nhanh chóng từ trong túi quần lấy ra di động của mình, bám một số điện thoại.

 

Rất nhanh thoại liền tiếp thông, một giọng nói trầm thấp từ tính truyền tới: “Alo.”

 

Là… Lệ Quân Mặc?

 

“Bố vợ đại nhân, Lê Hương biến mắt rồi, cô ấy bỏ đi rồi.” Mạc Tuân nói.

 

Bên kia Lệ Quân Mặc im lặng vài giây: “Tôi biết rồi, Lê Hương một khi đã ra ngoài, khẳng định sẽ rơi vào tay Thượng Quan Đẳng, hiện tại con bé đang ở cùng Thượng Quan Đằng.”

 

“Thượng Quan Đẳng nhát định sẽ mang Lê Hương trở về Hoa Tây Châu, đúng không?”

 

“Đúng vậy, nhưng tôi rất tò mò Thượng Quan Đằng rốt cuộc Am làm gì rời khỏi Đề Đô.

 

Mạc Tuân nhíu chặt mày: “Con lập tức qua ngay.”

 

Mạc Tuân trực tiếp cúp điện thoại.

 

Nghe tiếng “tút tút” ngắt máy, Lệ Quân Mặc để điện thoại xuống, ông khẽ liếc về phía Mạc Từ Tước bên người: “Cậu cảm thấy Thượng Quan Đẳng có thể mang theo Lê Hương rời khỏi Đề Đô sao?”

 

Đế Đô thành đều ở trong khống chế của hai nhà Mạc Lệ, hiện tại tất cả các con đường đều xếp đặt trạm kiểm soát chặt chẽ, như tường đồng vách sắt, muốn rời khỏi Đế Đô Thành cơ hồ là không thể nào.

 

Mạc Từ Tước hút một hơi thuốc, khói mù lượn lờ mơ hồ mặt mày thâm trầm, ông gật đầu: “Tôi tin hắn ta có thể.”

 

Lệ Quân Mặc nhướng mày kiếm.

 

“Quân Mặc, cậu thật sự quá không hiểu người phụ nữ Lâm Thủy Dao này rồi, năm đó Lâm Thủy Dao đột nhiên giáng xuống Đề Đô, đến bây giờ chưa từng có ai biết cô ấy làm sao đến được, Thượng Quan Đẳng là vị hôn phu của cô ấy…”

 

Lệ Quân Mặc nhanh chóng cắt lời ông, sửa lại: “Vị hôn phu trước.”

 

*.. Thượng Quan Đẳng là vị hôn phu trước của cô ấy chắc chắn biết được gì đó, bằng không con gái cậu Lê Hương cũng sẽ không để bản thân rơi vào tay Thượng Quan Đẳng.”

 

Lệ Quân Mặc tán thành những lời này, Lê Hương thông tuệ thế nào, cô biết một khi mình rời bệnh viện nhất định sẽ rơi vào tay Thượng Quan Đằng, thế nhưng cô vẫn rời đi, vậy chỉ có một loại khả năng, là Lê Hương để mình rơi vào tay Thượng Quan Đẳng.

 

Lê Hương muốn để Thượng Quan Đằng mang cô rời khỏi Đề Đôi “Quân Mặc, năm đó Lâm Thủy Dao chọn trúng cậu, cũng là bởi vì trên người cậu có bộ gen toàn hoàn mỹ nhát thế giới, nên cô ấy chỉ lâm hạnh mỗi cậu. Quả nhiên, cô con gái của hai người – Lê Hương thông tuệ tựa băng tuyết, có gan có mưu, bày mưu nghĩ kế, chẳng bao giờ khiến người ta thất vọng, hiện tại con bé dĩ nhiên đập nồi dìm thuyền, lợi dụng Thượng Quan Đằng mang mình ra khỏi Đề Đô, chiêu này thật chơi quá đẹp.”

 

Trận đọ sức này Lê Hương lấy một địch trăm, đối thủ của cô rất nhiều, nhưng một cô gái 20 tuổi ở trong vòng kẹp của đám đại lão Lệ Quân Mặc Mạc Từ Tước Thượng Quan Đằng xoay chuyển một vòng, thực sự là tuyệt đại phong hoa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK