Chương 1886:
Lê Hương cảm thấy Mạc Tuân thần bí, không biết đang làm cái gì, cô đi ra ngoài một chuyến trở về, phát hiện một việc rất khiếp sợ, Mạc Tuân lại ngồi trên bàn trang điểm của cô… đắp mặt nạ dưỡng dai Chủ tịch bá đạo Mạc Tuân lại đi Đắp, Mặt, NạI “Lục… Mạc tiên sinh, anh… anh làm sao vậy?” Lê Hương giật mình, khiếp Sợ hỏi.
Mạc Tuân ngoái đầu nhìn lại, liếc mắt cô: “Lê Hương, hôn kỳ của chúng ta sắp đến rồi, anh muốn làm chú rễ đẹp nhất.”
Lê Hương: “…”
Nhật ký các cục cưng đáng yêu.
Mạc Thần Dịch và Tiểu Mạc Họa đều nhận được thư mời hôn lễ của bố mẹ, dĩ nhiên, Tiểu Bì Bì của chúng ta cũng nhận được.
] Tiêu Bì Bì chính thức đôi tên, tên này là sư phụ cậu bé đặt, tên là Mạc Huyền Gia.
Không sai, sư phụ của Mạc Huyền Gia chính là cao tăng Huyền Dịch, Huyền Dịch đã nhận Mạc Huyền Gia làm đệ tử của mình, cũng chính là truyền nhân đời thứ tám.
Tiểu Mạc Huyền Gia vào chùa, cùng một đám tiểu sa di cùng nhau lớn lên.
Hôm nay Tiểu Mạc Huyền Gia nhận được thư mời hôn lễ, cậu nặng nề thở dài một cái.
“Sư đệ sư đệ, em sao thế?” Một đám tiểu sa di quan tâm hỏi.
Ặ : Tiêu Lục Huyện Gia: “Ai, trời sắp mưa rồi, mẹ sắp gả, bố sắp cưới kiều thê, cho nên, em phải xuống núi một chuyến rồi~.”
Tiểu Mạc Huyền Gia đứng dậy, nhanh chóng rời đi, cậu vẫn là gương mặt phấn điêu ngọc trác ấy, áo cà sa rộng thùng thình sắp tuột xuống từ một bên va, mềm mại lại đáng yêu.
Một đám tiểu sa di “xoát” một cái không gì sánh được đồng tình nhìn Tiểu Mạc Huyền Gia, thì ra… thì ra… Huyền Gia tiểu sư đệ sinh ra ở gia đình đã ly dị, hiện tại bố mẹ còn kết hôn hết, thật sự đáng thương, quá đáng thương, chúng ta về sau đều phải đối tốt với Huyền Gia tiểu sư đệ một chút!
Mạc Tuân cùng Lê Hương ở phương xa: “…”
Đối diện miếu hòa thượng chính là am ni cô, lúc Tiểu Mạc Huyền Gia đi xuống núi liền thấy phía trước một đám tiểu ni cô, ai nấy đều tươi ngon mọng nước.
Tiểu Mạc Huyền Gia trực tiếp vươn tay, hái một đóa hoa dại nhỏ ven đường, vui vẻ chạy tới: “Tiểu sư muội, đóa hoa này tặng cho các em.”
Nhóm tiểu ni cô “a” thét chói tai, trực tiếp bỏ chạy.
“Này tiểu sư muội…” Tiểu Mạc Huyền Gia mới vừa mở miệng, lúc này phía sau truyền đến vài tiếng ho khan nặng : nê, sư phụ Huyên Dịch Cao Tăng tới.
“Sư phụ.” Tiểu Mạc Huyền Gia lúc này ngoan ngoãn kêu một tiếng.
Huyền Dịch Cao Tăng không vui nhìn Tiểu Mạc Huyền Gia: “Huyền Gia, người xuất gia phải tứ đại giai không, là không thể đụng vào nhất là nữ sắc, con còn tuổi nhỏ sao lại bắt đầu đùa giỡn lưu manh rồi?”
Tiểu Mạc Huyền Gia: “Sư phụ, sư phụ nói các sư muội là cái gì?”
Huyền Dịch Cao Tăng: “Nữ sắc a.”
Tiểu Mạc Huyền Gia lắc đầu: “Không đúng. Ở trong mắt sư phụ, những tiểu sư muội kia là nữ sắc, ở trong con mắt con, các muội ấy đều là chúng sinh.”
: : Nói xong, Tiêu Lục Huyện Gia xoay người đi, bước chân cậu mềm mại thoải mái lại có mấy phần tiên khí xuất trần.
..” Huyền Dịch Cao Tăng sống nhiều năm như vậy, mãi đến khi gặp gỡ Tiểu Mạc Huyền Gia mới phát giác được mình gặp địch thủ, cái miệng nhỏ… xảo trá của Tiểu Mạc Huyền Gia này, đợi thêm mười năm nữa, chắc chắn chính là một thần côn.