Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1376:

 

“Lệ tổng, Dao Dao say rồi, làm phiền anh đưa cô ấy về nhà nhé, tôi đi trước.” Liễu Anh Lạc ung dung câu môi cười, xoay người rời đỉ.

 

Lâm Thủy Dao sau khi thanh tỉnh,…

 

“Anh Lạc, sao cậu lại đi, đừng đi mà…” Thấy Liễu Anh Lạc đi, Lâm Thủy Dao đứng lên, chạy đến đuổi.

 

Bởi vì say, bước chân của Lâm Thủy Dao có chút nghiêng ngả, lại còn không nhìn đường, chợt bà đụng phải một vách tường.

 

Ôi, cái trán đau quá.

 

Lâm Thủy Dao đưa tay xoa trán một cái, sau đó nâng đôi mắt say ngà nhìn lên, khuôn mặt anh tuấn của Lệ Quân Mặc lập tức vô hạn phóng đại trong tầm mắt bà.

 

Vừa rồi bà đụng phải ngực ông nhỉ, ngực người đàn ông này rộng và lạnh cứng như bức tường.

 

“Ấy, anh là… là…” Lâm Thủy Dao cảm thấy người đàn ông này rất quen mặt, bà đưa ngón tay ra.

 

Tống minh đứng bên đưa tay lau mồ hôi, Lâm tiểu thư cuối cùng cũng vẫn chưa hoàn toàn hồ đồ, còn nhận thức được tiên sinh.

 

Lâm tiểu thư, cô mau chóng nhận sai đi!!

 

Lâm Thủy Dao say mềm nhìn bóng hình cao to trước mắt thân, người đàn ông anh tuần như thần linh, bà mơ hồ nói: “Anh là… ngưu lang mới tới à? Oa, vóc người này, gương mặt này, chậc chậc, chắc là trụ cột ở đây chứ gì! Ngưu lang đẳng cấp?”

 

Tông Minh: “…”

 

Lâm tiểu thư, cô có thể tỉnh táo lại được không! Cô xong rồi đó!

 

*Ghét thật, lúc nãy bà chủ lại không dẫn anh tới!” Nói Lâm Thủy Dao dí dỏm nháy mắt, ngón tay út trực tiếp móc lên chiếc cằm kiên nghị của Lệ Quân Mặc: “Ha ha, có khi nào anh lại là tư sủng của bà chủ kia không! Bằng không sao bà chủ lại không mang anh tới?”

 

Lệ Quân Mặc mặt không chút thay đổi, từ khi sinh ra đến giò lần đầu tiên ông bị coi thành ngưu lang đẳng cấp, còn cái gì mà tư sủng, bàn tay rõ ràng khớp xương siết thành quyền, còn phát ra tiếng “răng rắc” đáng sợ.

 

Nhưng nhanh chóng ông liền cong môi: “Làm sao, có muốn đêm nay tôi hầu hạ cô hay không?”

 

Giọng nói của anh ta cũng rất êm tai, trầm thấp từ tính…

 

thật sự quen thuộc…

 

Như là đã nghe qua ở đâu ấy!

 

Lâm Thủy Dao nhanh chóng hít vào một ngụm khí lạnh, con ngươi sạch sẽ không ngừng phóng đại, bà khiếp sợ nhìn người đàn ông trước mắt này: “Anh… anh…”

 

Lệ Quân Mặc?

 

Ông là Lệ Quân Mặc!

 

Lâm Thủy Dao một thân men say vơi đi phân nửa, Lệ Quân Mặc đã tìm tới!

 

Tốt lắm, bà nhận ra ông rồi.

 

Lệ Quân Mặc nhắc chân dài, trực tiếp tiền lên, từng bước ép tới gần bà, khí tràng đáng sợ phóng ra toàn bộ, khóe môi mỏng lạnh móc ra đường cong châm chọc: “Nghe nói hôm nay có một phú bà không thiếu tiền tới đây, gọi ngưu lang giỏi nhất, nếu không… đêm nay cô bao tôi đi, tôi nhất định sẽ hầu hạ cô thật tốt, để cô thỏa mãn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK