Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1662:

 

Ông không có ý định chạm vào Lý Ngọc kia, từ đầu đến cuối.

 

“Ngủ đi, anh đến phòng tắm.” Mạc Từ Tước đứng dậy.

 

Liễu Anh Lạc nhìn bóng lưng của ông, bà đang suy nghĩ, mà thôi! Mặc dù Liễu Chiêu Đệ là một tiếc nuối, thế nhưng ông đủ để bổ khuyết tắt cả tiếc nuối.

 

Liễu Anh Lạc xuống giường, chạy như bay đến, từ phía sau ôm lấy vòng hông lớn của ông.

 

Bà ôm chặt ông, không muốn buông tay.

 

Bà xông đến, ôm ông.

 

Cái ôm này đến chậm rất nhiều năm, nửa đêm tỉnh mộng bà ở trong cơn mơ đã diễn tập rất nhiều lần.

 

Ôm người bà yêu.

 

Ôm Mạc Từ Tước của bà.

 

Bước chân của Mạc Từ Tước triệt để cứng đờ.

 

Vươn bàn tay, sờ lên hai tay nhỏ bé to bên hông, qua lại vuốt ve: “Anh Lạc, em lại đang dằn vặt anh, đúng không?

 

Bây giờ một chút chủ động của em trong mắt anh đều là ám chỉ, anh đã dùng hết tất cả khí lực áp chế ham muốn của mình với em, cho nên cách anh xa một chút, đừng chạm vào anh, để anh ở một mình, buông tay ra, thừa dịp bây giờ còn kịp.”

 

Liễu Anh Lạc lắc đầu: “Không buông.”

 

Mạc Từ Tước nhanh chóng xoay người, khóe mắt đỏ thắm sâu hẹp chăm chú nhìn bà: “Em có biết mình đang làm gì không?”

 

Biết. Bà biết.

 

Liễu Anh Lạc nâng hai tay lên ôm cỗ ông, nhón chân lên, chủ động hôn ông.

 

Con ngươi Mạc Từ Tước co rụt lại, ánh mắt càng thêm thâm trầm, giống như cất giữ hai cơn xoáy, sắp nuốt chửng bà.

 

Một giây kế tiếp, ông cong thát lưng vác bà lên vai mình, bước mạnh vài bước lên trước, trực tiếp thả bà ngã vào.

 

trên giường.

 

“Đùa hay thật?” Ánh mắt của ông nóng bỏng sắp hòa tan bà.

 

Liễu Anh Lạc không đáp, bà ôm cổ ông nâng người lên, lại hôn lên đôi môi mỏng của ông.

 

Nhịn được, hay không thể nhịn?

 

Mạc Từ Tước rất ít hưởng thụ cơ hội được bà chủ động hôn, hiện tại chỉ cảm thấy đây là một giác mơ đẹp, ông không thể đợi thêm nữa, tự chủ ban nãy một giây vỡ tan, ông vươn tay phải cởi váy ngủ trên người bà.

 

Thế nhưng Liễu Anh Lạc chống lên lồng ngực to lớn của ông, dùng sức một cái, trực tiếp đẩy ông ngã trên giường.

 

Mạc Từ Tước cứng đờ, ông nhìn đèn treo trên đỉnh đầu, giơ tay lên che viền mắt đỏ thắm, ông biết, tất cả những thứ này không phải thật.

 

Bà đẩy ông ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK