Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1969:

 

Trần Viên Viên cảm thấy mình như đắm vào trong bông, cô ta vốn muốn thấy được từ trên mặt Diệp Linh đủ loại biểu cảm hâm mộ ghen ghét, thế nhưng không có gì cả, Diệp Linh cười nhạt, tính công kích gần như không có, nhưng tính vũ nhục lại rât mạnh.

 

Vẻ đắc ý trên mặt Trần Viên Viên biến mắt, cô ả hừ lạnh một tiếng, có chút thẹn quá thành giận: “Diệp Linh, cô biết đêm qua tôi và Cố tổng là triền miên thế nào không, Cố tổng thật sự rất đáng ghét, anh ấy làm tôi rất đau, chúng tôi hừng đông mới ngủ, ngày hôm nay rời giường tôi cảm giác xương mình muốn vỡ vụn luôn rồi ấy.”

 

“A, phải không?” Diệp Linh hỏi ngược một câu.

 

“Đương nhiên là thật!” Trần Viên Viên khẳng định.

 

Lúc này Diệp Linh giơ tay lên, cô giơ giơ lên điện thoại trên tay.

 

Trân Viên Viên nhìn một giây, chết sững, vì Diệp Linh đã ghi âm, ghi âm hết lời ả vừa rồi nói.

 

“Diệp… Diệp Linh, cô muốn làm cái gì, mau xóa file ghi âm đi!” Trần Viên Viên có một loại dự cảm rất xấu, ả tự tay phải đoạt điện thoại của Diệp Linh.

 

Lúc này Hoa tỷ cản lại: “Áy ấy ấy Trần Viên Viên, làm gì vậy chứ, Linh Linh nhà tôi trên người mỗi một tấc da thịt đều đã mua bảo hiểm, cô tốt nhất tránh xa Linh Linh của tôi một chút, nếu như làm Linh Linh nhà tôi bị thương, khoản bồi thường kếch xù này tôi sợ cô đền đến khóc đấy!”

 

Trần Viên Viên: “…”

 

Diệp Linh khẽ động ngón tay, bâm ra WeChat của một người, sau đó âm trực tiếp gửi đoạn ghi âm vừa rồi qua.

 

Diệp Linh ngước mắt nhìn về phía Trần Viên Viên: “Không cần khẩn trương, tôi chỉ là gửi lời vừa rồi của cô cho… Cố tổng của cô, chia sẻ với anh ấy một chút mà thôi.”

 

Trần Viên Viên nhanh chóng mở to hai mắt, ả tuyệt đối không ngờ Diệp Linh lại gửi ghi âm cho… Cố Dạ Cẩn?!

 

Từ sau khi trở về hôn lễ của Mạc Tuân và Lê Hương, Cố Dạ Cần bận rộn lạ thường, mấy ngày này anh vẫn luôn đi công tác, lúc nhận được tin WeChat anh vân còn đang họp ở Los Angeles.

 

Trong phòng họp V.I.P, Cố Dạ Cần ngồi ở chủ vị, rất rõ ràng anh đang phát giận, ngón tay thon dài cầm báo cáo quý mới nhất, anh thuận tay hắt xuống, báo cáo theo lực đạo bén nhọn “xoạc”

 

một cái bay lả tả trên không trung, rơi vào trên đầu trên mặt những nhân viên cấp cao kia, rất khôi hài chật vật, nhưng bọn họ cũng không dám thở mạnh một tiếng, động cũng không dám động.

 

“Cộc cộc cộc” Ngón tay có lực của có Dạ Cần đánh ra nhịp điệu lạnh thấu xương trên bàn họp hình vòng cung: “Đây chính là hiệu suất làm việc của các người sao, đêm nay tăng ca làm lại lần nữa, làm đến chết thì coi là tai nạn lao động, không làm cho tôi hài lòng thì ngay lập tức cút!”

 

Nói xong, Cố Dạ Cần đứng dậy, anh đi tới trước cửa sổ, giơ ngón tay lên nới cà vạt, hiện tại cà- vạt buộc lỏng lẻo quanh cổ của anh, trong lệ khí vừa dày vừa nặng lộ ra uy hiếp của cấp trên, nâng tay nhắc chân đều là mị lực mê người của tinh anh thượng lưu.

 

Đám nhân viên cấp cao đều sợ đến nín thở.

 

Cố Dạ Cần phiền não, mấy ngày nay liên tiếp làm việc cao độ khiến đôi mắt thanh bần kia thấm vẻ mệt mỏi, lười nhìn những người phía sau nữa, anh rút ra một điều thuốc đặt trên môi, châm lửa, sau đó bắt đầu phả ra làn khói trắng.

 

Lúc này cửa phòng họp bị đây ra, thư ký riêng đi đến, thấp giọng báo cáo: “Chủ tịch, có WeChat đến.”

 

Cố Dạ Cần khi họp đều không mang theo điện thoại, giao cho thư ký riêng của mình.

 

Cố Dạ Cần một tay đút trong túi quần, một tay đốt điếu thuốc lá, dáng người cao to như ngọc, ngũ quan tuấn mỹ chìm trong làn khói thuốc.

 

“Không rảnh.” Tâm tình của anh không tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK