Chương 2379:
“Hiểu rồi.”
Xử lý xong tất cả, Hoa tỷ ngồi xuống, hiện tại chỉ có cách này.
Lễ trao giải chính thức bắt đầu. Một số giải thưởng nhỏ đã được trao ở phía trước. Người dẫn Chương trình ngay sau đó đã lên sân khấu và nói: “Kính thưa quý khách, tiếp theo là khoảnh khắc thú vị nhất, chúng tôi sẽ công bố người thắng giải Tam Kim Ảnh Hậu, cô ấy chính là…”
Trên màn ảnh lớn t oàn trường hiện lên khuôn mặt nhỏ mềm mị kia của Diệp Linh, Hoa tỷ mỉm cười, Tam Kim Ảnh Hậu là Diệp Linh, gần như không có chút bất ngờ nào.
Người dẫn Chương trình hưng phấn tuyên bố: “Không sai, Tam Kim Ảnh Hậu chính là… Diệp Linh! Diệp Linh xuất đạo thời gian cũng không dài, thế nhưng trong vòng giải trí dung mạo đỉnh phỏng và kỹ thuật diễn xuất sắc của cô ấy đã dẫn dắt theo một làn sóng lưu lượng thời đại. Mùa hạ này cô ấy đã có một màn lột xác hoàn hảo với Kiếp Phù Du) , kinh diễm giới điện ảnh, hiện tại chúng ta hãy cùng vỗ tay nhiệt liệt hoan nghênh Diệp Linh Diệp mỹ nhân lên sân khấu!”
Toàn trường vang lên tiếng vỗ tay như thủy triều, thân là người đại diện kim bài Hoa tỷ cũng lo lắng nuốt nước bọt, mấy năm nay chị thành thạo xử lý qua đủ mọi việc ở giới giải trí, những cũng là lần đầu tiên đứng trên sân khấu lớn cao quý thế này, được tất cả mọi người chú ý.
Bà cô Diệp Linh này thực sự là đã ném cho chị củ khoai lang nóng bỏng tay mà.
Hoa tỷ muốn đứng dậy, thay Diệp Linh đi nhận giải.
Thế nhưng một giây kế tiếp bên tai vang lên một tiếng thét chói tai: “Mọi người mau nhìn kìa, có ai tới!”
Hoa tỷ ngẳắng đầu, chỉ thấy phía trước trên thảm đỏ đi tới một thân ảnh cao lớn, là… Cế Dạ Cản!
Có Dạ Cần tới!
Trời ạ.
Buổi lễ trao giải của Diệp Linh, Cố Dạ Cần lại tới!
ni 0, rang 5 Hiện trường trong nháy mất rôi loạn.
“Có tổng tới, thủ phủ đại nhân đến kìal”
“Cố tổng có phải thay Diệp mỹ nhân nhận giải hay không?”
“Đoạn thời gian trước Diệp mỹ nhân bận bịu lo cho gia đình, chuyện giữa có tổng và Diệp Mỹ Nhân đã truyền ra rồi mấy trăm phiên bản trên phố, sau đó hai người đồng thời biến mắt thời gian thật dài, không ngờ bây giờ Có tổng đột nhiên xuất hiện dưới màn ảnh.”
“Tôi có dự cảm, ngày hôm nay vị thủ phủ đại nhân này nhất định là tới diễn cảnh yêu đương, rải thức ăn cho chó.”
Hoa tỷ cũng chấn kinh rồi, chị không biết Cố Dạ Cần sẽ đến a.
Hôm nay Cố Dạ Cẩn người mặc tây trang hợp thể màu đen hoàn hảo, chất vải đắt giá được là nóng không có chút nếp nhăn, anh nhắc chân dài, bước chân lửng thững đi trên thảm đỏ, mấy năm nay anh vẫn không thay đổi, vẫn là dáng vẻ thành thục, nhã nhặn, tuần mỹ, cấm dục lại mạnh mẽ đến lật mật như cắt, trở tay đỗ mưa như trong trí nhớ của mọi người.
Cô Dạ Cân đi lên đài, đi tới bên cạnh người dẫn Chương trình.
Người dẫn Chương trình kinh ngạc trong giây lát, nhanh chóng đưa chiếc cúp Tam Kim Ảnh Hậu của Diệp Linh cho Cố Dạ Cần, sau đó hỏi: “Cố tổng, xin hỏi hôm nay anh là tới thay Diệp Linh nhận giải sao?”
Người dẫn Chương trình đưa micro cho Có Dạ Cần.
Lúc này Cố Dạ Cần ung dung đứng ở chính giữa sân khấu, tất cả ngọn đèn sáng chói đều chiếu lên gương mặt tuấn mỹ như ngọc ấy, đôi con ngươi đen nhánh nhàn quét qua toàn trường phía dưới, hiện trường vốn đang rất huyên náo nhất thời an tĩnh.
Đây chính là khí tràng của Cô Dạ Cân, người ở địa vị cao trời sinh đã làm người ta sợ hãi.