Chương 918:
Cô ta lén đổi tóc thế nên bố sẽ cầm tóc cô ta làm giám định ADN.
Lệ Yên Nhiên lúc này mới nhận ra mình có bao nực cười, cô ta chính là một con cá trong chậu, chủ động đưa tóc để người ta mang đi xét nghiệm, càng buồn cười chính là lúc cô ta biết được kết quả ADN còn mở cờ trong bụng, tự cho mình rất giỏi lại lên trên tầng thưởng diễn tiết mục nhảy lầu.
Lệ Yên Nhiên cảm giác mình quả thực là đại diện cho con hề dối trên gạt dưới trên sân khấu rồi.
Thì ra bố cái gì cũng biết.
Dạ Huỳnh nhìn tờ kết quả ném tới kia, trái tim chìm đến đáy cốc, chuyện bà ta sợ nhất vẫn xảy ra, thân thế của Lệ Yên Nhiên bị bại lộ.
Xong.
Lần này là thực sự xong rồi.
Lần này Lệ Quân Mặc hẹn ba ông cháu bọn họ đến đây căn bản không phải bàn chuyện cưới xin gì, mà là tới đưa bọn họ vào địa ngục.
Dám trêu chọc tới đệ nhất thủ phủ toàn cầu Lệ gia, mấy năm nay Dạ gia bọn họ ăn bao nhiêu ích lợi thì bây giờ phi nôn cả gốc lẫn lãi ra, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
“Quân Mặc, tờ kết quả này có nhằm lẫn gì không, Yên Nhiên là con gái của anh mà, là đứa con một đêm kia liền có của chúng ta, anh quên rồi sao?” Dạ Huỳnh còn muốn quỷ biện lần cuối cùng.
Lệ Quân Mặc lạnh lùng nhìn Dạ Huỳnh, gần từng chữ: “Lần trước lúc tôi tới cũng đã nói, cô gái đêm đó không phải cô, cô gái kia là mẹ của Lê Hương, Lê Hương mới là con gái của tôi.”
Dạ Huỳnh hít vào một ngụm khí lạnh, bà ta mặt xám như tro tàn ngồi phịch trên ghé, không dối gạt được, Lệ Quân Mặc đã biết hết toàn bộ.
Dạ lão biết mình thát bại, lão trù mưu nhiều năm như vậy, sự giàu có của Dạ gia, tất cả quyền vị trong tay lão đều là từ ngày đó Dạ Huỳnh gả cho Lệ Quân Mặc mà phát lên, đây hết thảy đều là vị con cưng Đề Đô – Lệ Quân Mặc này ban tặng lão.
Dạ lão hiện tại rất hối hận, là tốc độ lão ta quá chậm, ngay phút giây biết được thân phận Lê Hương kia, lão nên trừ cỏ tận gốc Lê Hương.
Trên người Lê Hương có cái bóng của Lâm Thủy Dao, mà cô gái kinh tài tuyệt diễm như Lâm Thủy Dao, Lệ Quân Mặc không có một ngày quên được bà.
“Quân Mặc, cậu đừng tức giận, chúng tôi không phải cố ý lừa dối cậu, năm đó cậu nổi tiếng khắp Đề Đô, Huỳnh Huỳnh là quá yêu mộ cậu cho nên mới làm chuyện như vậy.” Dạ lão kéo khóe môi ngượng ngùng cười nói.
Lệ Quân Mặc nhàn nhạt nhìn thoáng qua ba đời Dạ gia này, sau đó đứng dậy: “Thứ tôi ghét nhất chính là lừa dối, cuộc đời về sau của các người cứ chậm rãi trôi qua ở đây đi, tôi sẽ xoá tên Dạ gia khỏi Đề Đô, trong một đêm, Dạ gia sẽ lập tức bốc hơi toàn Đề Đô, đây chính là cái giá đắt các người phải trả.”
Lệ Quân Mặc khi nói những lời này giọng điệu rất nhẹ, vị Lệ gia quân chủ trong ấn tượng mọi người vẫn là dáng vẻ anh tuần tôn quý, ông dường như sẽ không nổi giận, nhưng lúc này mọi người đều biết, ông lại dùng giọng nói phong đạm vân khinh kia, trong một đêm huỷ diệt một gia tộc.
Lừa gạt đại giới, Lệ Quân Mặc diệt toàn bộ Dạ gia.
Ba ông cháu Dạ lão, Dạ Huỳnh, Lệ Yên Nhiên kẻ nào cũng đừng hòng thoát, về sau nơi này chính là nhà của bọn họ.
Dạ Huỳnh và Lệ Yên Nhiên hai chân mềm nhũn, bọn họ trực tiếp ngồi liệt trên đất, há to miệng thở dốc, Lệ Quân Mặc đã đầy bọn họ vào trong địa ngục.
Dạ lão thông suốt đứng dậy: “Quân Mặc, cậu không thể tuyệt tình với chúng tôi như vậy, Dạ gia không thể diệt vong, đây chính là tâm huyết máy chục năm nay của tôi, tôi muốn rời khỏi nơi này, tôi không muốn ở đây.”