Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 896:

 

Lệ Yên Nhiên cũng tới.

 

Trong buổi diễn đàn họp thuật, Lệ Quân Mặc bỏ lại cô ta qua đây thăm tù, cô ta nhanh chóng phủi sạch quan hệ với mẹ, nhưng trong lòng cô ta luôn có một dự cảm bất hảo, nhất là chuyện giữa bố và Lê Hương, nên lúc ông sang đây thăm Dạ Huỳnh xem thử Dạ Huỳnh nơi này có tin tức giá trị gì không.

 

Dạ Huỳnh cũng đang nghĩ cách muốn gặp Lệ Yên Nhiên, hiện tại Lệ Quân Mặc đã phát hiện và nghi ngờ, thân thế không dối gạt được, bà ta phải nói cho Lệ Yên Nhiên.

 

“Số 49, lại có người tới thăm tù.”

 

Lúc Dạ Huỳnh gặp được Lệ Yên Nhiên, cả người bà ta như sống lại, vô cùng mừng rỡ: “Yên Nhiên, con đến thăm mẹ à, gần đây khỏe không con?”

 

Dạ Huỳnh năm bàn tay Lệ Yên Nhiên.

 

Mấy ngày này Dạ Huỳnh luôn làm việc, hai bàn tay lúc đầu được bảo dưỡng rất tốt đã có vét chai do lao động, hiện tại bà ta cầm tay Lệ Yên Nhiên, Lệ Yên Nhiên lại thấy đau, ghét bỏ rút tay mình về: “Mẹ, con tới đây là muốn nói với mẹ một việc.”

 

Nhìn dáng vẻ Lệ Yên Nhiên không nhịn được lại ghét bỏ rời xa , Dạ Huỳnh cứng đờ, nhưng bà ta gượng cười: “Chuyện gì con nói đi.”

 

“Con phát hiện bố thấy rất hứng thú với Lê Hương, con hồ ly Lê Hương kia tỉnh thực sự là không biết xấu hổ, nó câu dẫn anh Tuân còn chưa đủ, bây giờ lại muốn quyến rũ bố, nó muốn làm gì, làm mẹ kế của con?”

 

“Con cũng không biết bố có ý gì, bố muốn cái gì dạng đàn bà nào mà không có, vì sao lại để ý đến Lê Hương? Chẳng lẽ bố muốn bao nuôi Lê Hương đấy chứ!?”

 

“Mẹ, mẹ nói bây giờ con nên làm gì, hiện tại bên cạnh ta chẳng còn ai bày mưu tính kế nữa, bà nội còn nhắc nhở con, cắm con lại gây chuyện.”

 

Trái tim Dạ Huỳnh trong nháy mắt chìm đến đáy cốc, quả nhiên Lê Hương đưa gợi lên hứng thú nồng đậm của Lệ Quân Mặc.

 

“Yên Nhiên, con hiểu lầm bó con rồi, bố con không phải hứng thú với Lê Hương kiểu ấy.”

 

“Thế thì hứng thú kiểu nào?”

 

“Yên Nhiên, có một bí mật mẹ phải nói cho con biết, con không phải con ruột của bố, Lê Hương mới là con gái ruột!”

 

Cái gì? Lệ Yên Nhiên trực tiếp hít vào một ngụm khí lạnh, cô ta cả kinh trực tiếp từ trên ghế đứng phắt lên, không thể tin nhìn Dạ Huỳnh: “Mẹ… mẹ đang nói bậy gì thế, con làm sao không phải là con gái của bố được chứ, con chính là thiên kim Lệ gia, con ả Lê Hương kia… Con ả Lê Hương kia xuất thân đê tiện, nó làm sao xứng với con…”

 

“Yên Nhiên, chuyện này là sự thực, con nhất định phải chấp nhật, Lê Hương là con ruột bố bó, là thiên kim chân chính của Lệ gia, con chỉ là một thiên kim… giả, thay thế thôi.”

 

Nhìn vẻ mặt chắc chắn lại nghiêm túc của Dạ Huỳnh, hai chân Lệ Yên Nhiên mềm nhữn, trực tiếp ngồi liệt trên ghế, sao có thể, sao có thể như vậy được chứ? Thứ mà cô ta tự hào nhất chính là xuất thân của mình, đây là hào quang và chỗ dựa cả đời của cô ta, mà Lê Hương chẳng qua là đứa con gái thất lạc của dòng dõi Lê gia côn đồ kia, ngay cả giới mỹ nữ quyền quý Đế Đô cũng không bước chân vào được, cô ta đã chê cười cô N lần.

 

Nhưng bây giờ Dạ Huỳnh nói cho cô ta biết, Lê Hương mới là thiên kim đại tiểu thư của Lệ gia, mà cô ta chỉ là một thiên kim giả mạo, cô ta sao mà chấp nhận nổi? “Mẹ, vậy con nên làm gì bây giờ, con cảm giác bố đã nghỉ ngờ rồi, vì bố luôn nhìn chằm chằm Lê Hương.” Lệ Yên Nhiên hoang mang luống cuống nhìn về phía Dạ Huỳnh xin giúp đỡ.

 

Dạ Huỳnh nhanh chóng nói: “Yên Nhiên, phải lừa che giấu thân thế của con và Lê Hương, chẳng những phải giấu, con còn phải nghĩ kế cho tương lai của mình. Con gái đằng nào cũng phải lập gia đình, trước lúc bố con và bà nội còn chưa phát hiện, con phải nghĩ cách để bố giúp con gả cho Mạc Tuân, chỉ cần con gả vào Mạc gia trở thành thiếu phu nhân, làm Mạc gia đương gia chủ mẫu, vậy cuộc đời con về sau sẽ yên ổn rồi.”

 

Đúng, Lệ Yên Nhiên dùng sức gật đầu, cô ta muốn gả cho Mạc Tuân, nhưng là…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK