Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1112:

 

Tống Phỉ Phi mới bị Mạc Thần Dịch ghét bỏ, không ngờ vừa quay đầu lại may như vậy, lại nhận được cuộc gọi từ Mạc Tuân.

 

“Xin hỏi anh là bố của Tiểu Dịch Dịch sao? Cô giáo Lê không ở đây, anh có chuyện gì có thể nói với tôi, tôi vừa tới nhà trẻ, cũng là cô giáo đảm nhiệm của Tiểu Dịch Dịch, tôi tên Tống Phi Phi.”

 

Mạc Tuân chau lại mi tâm anh khí, anh tìm Lê Hương nhưng người bên đầu dây bên kia quá dong dài, đúng là trà xanh.

 

Mạc Tuân không còn kiên nhẫn, anh trực tiếp bóp gãy điện thoại.

 

“Alo, bố Dịch Dịch ơi, anh vẫn còn đang nghe sao… Alo, bố Dịch Dịch…” Tống Phỉ Phỉ nóng nảy gọi anh.

 

Biệt thự Phong Lâm.

 

Đã tối, thím Triệu khẩn cấp kéo cửa biệt thự ra: “Tiên sinh, cậu đã về?”

 

Mạc Tuân đã trở về, anh ở huyền quan thay giày, sau đó nhìn thoáng qua trên lầu: “Mạc Thần Dịch đâu?”

 

“Tiên sinh, tiểu thiếu gia đã ngủ rồi.”

 

*Ừm.” Mạc Tuân đáp một tiếng, anh cởi cúc ống tay áo áo sơmi ra, xắn ống tay áo lên vài vòng, lộ ra cổ tay bền chắc và chiếc đồng hò đắt tiền: “Cô giáo Lê đâu?”

 

“Tiên sinh, cô giáo Lê ngủ ở phòng dành cho khách rồi.”

 

Thím Triệu đáp.

 

“Đã biết.” Mạc Tuân đáp rồi đi lên lầu.

 

Mạc Tuân về tới phòng ngủ chính, nhanh chóng tắm nước lạnh, sau đó anh mặc đồ ngủ lụa màu đen đi ra.

 

Dùng khăn mặt lau lau mái tóc ngắn ướt nhẹp, rất nhanh đã ném khăn mặt xuống, anh mở cửa phòng ngủ chính ra, vào phòng dành cho khách.

 

Trong phòng dành cho khách, đèn bàn đang bật, ánh đèn ấm áp tỏa xuống, trên giường lớn mềm mại có một cục bông co ro, Lê Hương đã ngủ say.

 

Mạc Tuân đi tới bên giường, anh nhìn cô khuôn mặt nhỏ ngủ say của cô, bởi vì buồn ngủ, khuôn mặt nhỏ tuyệt Lệ kia như miếng đánh phấn nhỏ vậy, vừa xinh đẹp vừa đáng yêu.

 

Cô thật đúng là ngủ được?

 

Ngón tay của Mạc Tuân xuyên vào mái tóc đen của cô, nhắm mắt ngửi mùi hương trên người cô.

 

Thơm quá.

 

Là mùi hương cơ thể thiếu nữ anh vẫn nhớ mãi không quên.

 

Yết hầu Mạc Tuân khẽ động, trực tiếp hôn lên môi cô.

 

Trong giấc mộng Lê Hương nhanh chóng chau mày, cô cảm giác một tảng đá lớn đang đè lên người mình khiến cô không thể hít thở được.

 

Thật là khó chịu.

 

Hàng mi như cánh ve hồ điệp vậy bắt an run rầy, Lê Hương nhanh chóng mở ra đôi đồng tử trong vắt.

 

Một giây kế tiếp, sườn mặt sắc bén kia đã vô hạn phóng đại trong tầm mắt của cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK