Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1726:

 

Hai chữ “bồi ngủ” này quá vi diệu rồi, Tiền Tư Tư cho rằng Có Dạ Cần sẽ tức giận, thế nhưng chỉ thấy Cố Dạ Cẩn nghe hai chữ đó chậm rãi nhướng mày kiếm, tự dưng sinh ra vài phần lưu manh, ngay cả đôi môi mỏng đều móc ra đường vòng cung nghiền ngẫm.

 

Bồi ngủ…

 

Cô từng bồi ngủ anh sao?

 

Sao anh không biết thế?

 

Rất hiển nhiên, cô không có.

 

Thời gian hai người thân mật rất ít, cô không chịu, mỗi lần anh chạm tới cô cô đều trở nên cứng ngắc, sắc mặt tái nhọt, toàn thân rét run, bày ra bộ dạng bị cưỡng gian cho anh xem.

 

Anh cũng không dám thực sự chạm vào cô, một khi một người đàn ông bắt đầu không quản được nửa người dưới của chính mình thì rất nguy hiểm, anh không dám phóng túng chính mình mê muội trên người cô.

 

Cánh cửa dục vọng một khi đã mở ra, liền không thể đóng được.

 

Anh đang cười, hơn nữa cười… tà khí như thế, Tiền Tư Tư đã mẫn cảm nhận thấy được sự dị thường giữa đôi ngụy huynh muội này, Tiền Tư Tư nhất thời cảm thấy nguy cơ tứ phía, nhưng trên mặt cô ta vẫn cười: “Dạ Cần, em Linh Linh còn nhỏ, em thực sự sợ em ấy lầm đường lạc lối, dù sao hiện tại các cô gái xinh đẹp đều sẽ câu dẫn đàn ông, muốn thu được cho mình tắm phiếu cơm dài hạn cho mình…”

 

“Cô muốn nói cái gì?” Lúc này Cố Dạ Cẩn đột nhiên lên tiếng cắt đút lời cô ta.

 

Tiên Tư Tư quay đâu, lập tức liên đụng phải đôi con ngươi đen nhánh lạnh lẽo kia, hiện tại anh đang nhìn cô ta.

 

Thần sắc anh rất nhạt, đôi mắt bình tĩnh không chút lay động, nhưng nhìn kỹ phía dưới tròng mắt của anh dường như có hai vực sâu nguy hiểm lại đáng sợ, không cẩn thận liền có thể nuốt chửng người ta xuống phía dưới.

 

“Em…”

 

“Tiền đại tiểu thư, mẹ tôi rất thích cô, tôi cũng nguyện ý cưới cô, chỉ cần cô yên tĩnh không gây chuyện, tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận, cô có thể trở thành Cố thái thái, cho nên, về sau có máy lời nên dùng não rồi hãng nói, có một số việc cho dù đã nhìn ra cũng phải nhắm mắt lại, hiểu chưa?”

 

*..” Trái tim Tiền Tư Tư trong nháy mắt chìm vào đáy cốc, anh… anh đây là đang ám chỉ cái gì?

 

Anh có cái loại tâm tư ham muốn này đối với em gái mình, bây giờ bị cô ta – vị hôn thê chộp được, anh chẳng những không che lắp, còn dám hung hăng ngang ngược như thế!

 

Có Dạ Cẩn nhàn nhạt thu hồi ánh mắt, lúc này một chuỗi chuông điện thoại vang lên, điện thoại tới, là thư ký gọi.

 

Có Dạ Cần án phím nhận: “Alo.”

 

Giọng của thư ký nhanh chóng truyền đến: “Chủ tịch, bố ngài tới Đề Đô rồi, hiện tại đang đi tìm… Diệp tiểu thư.”

 

Cái gì?

 

Có Dạ Cần nhanh chóng nhíu lên mày kiếm, giữa mi tâm anh tuấn dâng lên một tầng khói mù, cũng không nói gì, anh trực tiếp cúp điện thoại.

 

Tiền Tư Tư cũng đã nhận ra khí tràng chọt trở nên lạnh của người đàn ông, cô ta quan tâm hỏi: “Dạ Cần, đã xảy ra chuyện gì?”

 

Một giây kế tiếp tiếng thắng xe chói tai vang lên, Cố Dạ Cần dừng xe bên đường, sau đó phun ra hai chữ hờ hững vô tình: “Xuống xel”

 

Cái gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK