Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1116:

 

“Tôi không đi, tôi sẽ không đi.”

 

“Ha ha, được thôi, Mạc Tuân tôi luôn luôn phóng khoáng với phụ nữ, dù nói thế nào cô cũng đã ngủ với tôi vài ngày, biệt thự này cho cô, hiện tại tôi liền dẫn Mạc Thần Dịch rời đi!”

 

Mạc Tuân muốn dẫn tiểu Dịch Dịch rời khỏi biệt thự này, không cho cô gặp Tiểu Dịch Dịch nữa.

 

Lê Hương nhanh chóng lắc đầu: “Không muốn…”

 

Thế nhưng Mạc Tuân xoay người, trực tiếp đi ra, thẳng đến phòng Mạc Thần Dịch.

 

Lê Hương tay chân lạnh lẽo, Dịch Dịch là con đầu của cô, bởi vì Dịch Dịch từ nhỏ đã không ở bên người cô lớn lên, cô rất áy náy và thương xót Dịch Dịch, cô vô cùng quý.

 

trọng một phút mỗi một giây ở chung với Dịch Dịch, hoàn toàn không muốn cách xa Dịch Dịch.

 

Anh muốn dẫn Dịch Dịch đi đâu? Lê Hương liền lăn một vòng xuống giường, chạy ra khỏi phòng.

 

Lúc này Mạc Tuân đã ôm Mạc Thần Dịch ra rồi, Mạc Thần Dịch ngủ mơ mơ màng màng, đã tỉnh, cậu đang lấy tay xoa cặp mắt nhập nhèm của mình, vẫn không rõ xảy ra chuyện gì.

 

Mạc Tuân ôm Mạc Thần Dịch bước mạnh xuống lầu, sau đó kéo ra cửa biệt thự, lên chiếc Rolls-Royce Phantom rời đi.

 

“Dịch Dịch!” Lê Hương nhanh chóng đuồi theo.

 

Song, bước chân Mạc Tuân như gió, tiền độ sắc bén vững vàng làm cho Lê Hương đuổi không kịp.

 

Mạc Thần Dịch chậm rãi nắm rõ được trình huống, cậu vươn tay đẩy Mạc Tuân một cái, ý kia là bố, mau mau thả con xuống.

 

Mạc Tuân không buông tay, Mạc Thần Dịch gấp gáp vươn tay về phía Lê Hương, cậu há miệng, phát ra tiếng nói mới lạ cứng ngắc: “A… a al”

 

Mạc Thần Dịch lên tiếng, “a” là tiếng đầu tiên mà cậu phát ra.

 

Hàng mi nhỏ dài của Lê Hương run lên, trong hai mắt nhanh chóng tràn ra vui mừng, không nghĩ tới Dịch Dịch dưới tình thế cấp bách lại nói được, thật tốt quá?

 

Lúc này Mạc Tuân đang mở ra cửa sau xe, trực tiếp nhét Mạc Thần Dịch vào, anh quay người về tới chỗ tài xé, khởi động xe.

 

Lê Hương chạy tới, cô vươn tay đập cửa số xe nhưng Mạc Tuân chỉ chừa cho cái gáy lạnh lùng.

 

Lê Hương sợ dáng vẻ mình bây giờ dọa sợ Dịch Dịch, lại càng không nguyện ý ở trước mặt Dịch Dịch công khai tranh con với Mạc Tuân. Tâm tư Dịch Dịch vón rất mãn cảm, không có cảm giác an toàn, cô không muốn để cho một màn này trở thành bóng ma thưở nhỏ của Dịch Dịch, sau đó phải dùng cả đời sau trị liệu.

 

Cô ghé vào cửa số xe, tận lực để cho mình lộ ra nụ cười bình thường: “Dịch Dịch, con rời đi cùng bố trước đi, phải ngoan ngoãn nghe bố nói, ngoan ngoãn ăn ngủ biết không?”

 

Trong chiếc Rolls-Royce Phantom, Mạc Thần Dịch ngồi ở phía sau, cậu muốn vươn tay mở cửa, nhưng Mạc Tuân đã sớm khóa, cậu không mở được.

 

Mạc Thần Dịch đã nhạy cảm nhận ra cục diện vi diệu giữa bố mình và cô giáo tiên nữ, cậu cảm giác được bố muốn mang cậu đi, cậu sẽ không còn được gặp lại cô giáo tiên nữ nữa.

 

Mạc Thần Dịch nóng nảy lôi kéo ống tay áo Mạc Tuân.

 

Mạc Tuân lạnh mặt: “Mạc Thần Dịch, bố chỉ nói một lần, ngồi lại cho bố!”

 

Mạc Thần Dịch thấy bố mình lên con, là cái loại tính khí rất đáng sợ này, đôi mắt to như nho đen nhanh chóng đỏ lên, chỉ có thể ghé vào cửa sổ xe nhìn Lê Hương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK