Chương 793:
Càng về sau tiếng lên án công khai càng kịch liệt, Lê Hương căn bản cũng không có cơ hội mở miệng nói chuyện, cô đã ngập trong nước bọt rồi.
Lúc này “tạch” một tiếng, tất cả thiết bị Đài D đều bị mạnh mẽ cắt đứt, Dạ Huỳnh dẫn theo đám nhân viên radio khí thế hung hăng xông đến: “Lê Hương, đều là chuyện tốt do cô gây ra, hiện tại radio chúng tôi hứng chịu cơn mưa chửi từ dân chúng, rất nhiều người nghe đều yêu cầu chúng ta lập tức đóng cửa Đài D, tiến hành nghiêm túc xử lý cô, chúng tôi không thể bao che cô được nữal”
Hiện tại Dạ Huỳnh xông vào, dứt khoát muốn đóng cửa Đài D.
Lê Hương chau hàng mày thanh tú, kỳ thực trận phong ba dư luận cũng do định luận “lượng đổi chất cũng đổi theo”, ngay từ đầu giữa cô và Mạc Tuân đã có chuyện xấu truyền ra ngoài, nhất là lần trên thọ yến kia của Lệ lão phu nhân, hiện tại cuộc gọi kia của Mạc Tuân đưa họ lên top search, còn làm dậy sóng dư luận.
Nơi đây không ai biết quá khứ giữa cô và Mạc Tuân, chính là cuộc hôn nhân ngắn ngủi ấy. Tất cả mọi người chỉ biết cô là vị hôn thê của Mạc Tử Tiễn, mà Mạc Tuân là vị hôn phu của Lệ Yên Nhiên, hiện tại cô và Mạc Tuân quấn quít lấy nhau, vốn đã là mờ ám.
Lê Hương biết tình thế lần này đối với cô rất bát lợi, cô bị kiềm chế quá nhiều, không muốn tổn hại danh tiếng Mạc Tử Tiễn, lại không thể gây tổn thương Mạc Tuân.
“Lê Hương, từ khi radio mở cửa tới nay, cho tới bây giờ chưa từng nhận được điện thoại khiếu nại nhiều như vậy, bây giờ bên ngoài dư luận xôn xao, chỗ chúng tôi không thể giữ vị Đại Phật cô ở đây nữa rồi, chờ cô xử lý tốt việc tư của mình rồi chúng ta lại đàm luận chuyện radio nhé!” Dạ Huỳnh nhân cơ hội ra lệnh, trực tiếp đuổi Lê Hương ra ngoài.
Đôi mắt sáng của Lê Hương nhàn nhạt, không để lộ ra sóng lớn gì, cô thu dọn đồ đạc, sau đó cầm túi lên: “Được, trưởng đài Dạ, tôi tôn trọng quyết định của bà, hiện tại tôi đi ngay.”
Lê Hương rời đi.
1 Nhìn thân ảnh nhỏ nhắn Lê Hương mêm mại khuất xa trong tầm mắt, Dạ Huỳnh không nhịn được nhéch môi, từ khi giao thủ tới nay, đây là lần đầu tiên Lê Hương chịu thiệt.
Loại cảm giác này thực sự là quá sung sướng.
Dạ Huỳnh về tới văn phòng trưởng đài của mình, bà ta nhịn không được chia sẻ tin tức tốt này cho Dạ Vô Ưu và Lệ Yên Nhiên: “Vô Ưu, Yên Nhiên, mẹ đã đuổi Lê Hương ra radio rồi.”
“Thật vậy sao? Tốt quá!” Lệ Yên Nhiên lập tức vui vẻ nhảy cẳng lên.
Dạ Vô Ưu đứng lặng bên cửa số sát đất, một đôi lam đồng của anh ta bình tĩnh nhìn dưới lầu, Lê Hương bị đám phóng viên dưới lầu điên cuồng chặn lại.
Hiện tại sợ rằng Lê Hương ở Đế Đô bước được nửa bước cũng khó.
“Vô Ưu, bước tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào?” Dạ Huỳnh không nhịn được hỏi, bà ta muốn nhân lúc cháy nhà đi hôi của, dứt khoát ép Lê Hương không ngóc đầu lên được.
Sắc mặt Dạ Vô Ưu nhàn nhạt: “Bây giờ chúng ta không cần làm gì hết, cứ chờ thôi.”
“Chờ? Chờ cái gì chứ?”
Dạ Vô Ưu nhìn về phía Dạ Huỳnh: “Dì à, đương nhiên là đợi Mạc Tuân và Mạc Tử Tiễn rồi, cháu đang đợi bọn họ xuất thủ, cũng muốn nhìn thử xem hai vị thiên chỉ kiêu tử Mạc gia này thích Lê Hương đến mức nào, biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng.”
Dạ Huỳnh nhíu mày, đúng vậy, dư luận lần này của Lê Hương quá lớn, Mạc Tuân và Mạc Tử Tiễn chắc là sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Bọn họ sẽ vì Lê Hương làm đến mức nào? “Anh Vô Ưu, người Mạc gia không phải dễ trêu, nếu như Mạc Tuân và Mạc Tử Tiễn đều yêu Lê Hương, liều mạng bảo vệ cô ta, đây chẳng phải là rất bát lợi với chúng ta sao?”