Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 770: Nhóm bị covid nên hơi trể nhé cả nhà! Mong cả nhà chọn truyen3.one đọc khích lệ nhóm nhé!

 

Lê Hương xuất viện, thân thể cô không có gì đáng ngại, hơn nữa cô phải mau chóng đến viện khoa học, dùng chìa khóa này mở ra mảnh cắm địa nhỏ kia, tìm kiếm bảo rương thứ hai mẹ lưu lại.

 

Tại Lê gia.

 

Lê Hương bị đặt trên ghế sa lon trong phòng khách, không được lộn xộn, Lam Yên tự mình vào bếp nấu canh cho cô: “Lê Hương, con nói xem, gần nhất con thực sự là lắm tai nạn, hồn vía bố mẹ cũng lên mây theo luôn, nếu không phải hai lần đều có quý nhân tương trợ, con làm sao mà gặp dữ hóa lành được chứ?”

 

Lê Bang đưa mâm hoa quả tới: “Đúng vậy Lê Hương, bố thấy con nên ở nhà nghỉ ngơi một khoảng thời gian đi! Đừng chạy lung tung nữa.”

 

Lê Hương ăn mấy quả nho vừa to vừa ngọt, cô biết Bố Lê mẹ Lam là quan tâm cô, yêu thương cô, nhưng con đường cô phải đi còn rất dài, không thể dừng chân lại được.

 

Lúc này một người hầu nữ đem chiếc áo khoác ngoài màu đen ra, dùng bàn là bắt đầu là chiếc áo khoác ngoài đó.

 

Động tác ăn nho của Lê Hương khẽ khựng lại, cô nhanh chóng đứng dậy, đi tới bên người người hầu nữ, vươn tay cầm ống tay áo của áo khoác ngoài.

 

Trên tay áo có một hạt cúc bằng bạc lấp lánh tỏa sáng, mặt trên khạm một chữ “Lục”.

 

Vừa rồi Lê Hương ngồi ở trên ghế sa lon thấy chiếc áo khoác ngoài này liền nhận ra, đây là áo của Mạc Tuân.

 

Hiện tại cô càng thêm nhận định, đây chính là áo của Mạc Tuân, là tân quý thương giới Đế Đô, mỗi một hạt cúc trên quần áo của anh đều có một chữ “Lục”, đây là tượng trưng cho thân phận và quyền lợi.

 

Nhưng, đồ của Mạc Tuân tại sao lại ở chỗ này? Lê Bang thấy Lê Hương phát hiện ra áo của Mạc Tuân nhanh chóng nói một câu “nguy rồi” trong lòng nói, ông liền chạy tới, cầm cái áo khoác ngoài của Mạc Tuân cười giả lã nói: “Ha ha, Lê Hương, cái áo này… Ha ha.”

 

Đôi mắt sáng của Lê Hương nhìn về phía Lê Bang: “Bố Lê, cái áo khoác ngoài màu đen này là của Mạc Tuân, đồ của Mạc Tuân sao lại ở trong nhà chúng ta?”

 

Lê Bang dầu gì cũng là lão đại giới giang hồ, nhưng ở trước mặt Lê Hương ông lại né mắt gãi đầu, ấp a ấp úng giống như đứa trẻ mắc lỗi.

 

Lúc này Lam Yên đã đi tới: “Lê Hương, con đã phát hiện, vậy bố mẹ không gạt con nữa, hôm tuyển chọn của viện khoa học con bị mấy gã kia bắt đi, là Mạc Tuân cứu con.”

 

Cái gì? Đồng tử Lê Hương chợt co rút, lần kia cũng là Mạc Tuân cứu cô sao? Lúc này Lê Bang nói: “Lê Hương, hôm đó thật ra là Mạc Tuân cứu con, lúc con bị mấy gã kia bắt trên xe, Mạc Tuân vẫn luôn phóng xe đuổi theo, sau đó trực tiếp dùng chiếc Rolls- Royce Phantom va vào, cứu con ra ngoài, lần kia Mạc Tuân cũng bị thương rất nặng, nghe nói cánh tay bên phải của cậu ta bị gãy, không cầm nỗi vật nặng.”

 

Lê Hương cứng đò tại chỗ, cô thật sự không ngờ chân tướng là như vậy, bao lần cô rơi vào hiểm cảnh là bấy lần anh cứu cô.

 

Hóa ra, vẫn luôn là anh?

 

Nhưng, anh tại sao phải làm như vậy? Chẳng phải anh không… thích cô sao? Nếu thích cô, vì sao luôn mượn cớ muốn bao nuôi cô nhục nhã cô, còn cùng Lệ Yên Nhiên đính hôn? Lê Hương đại khái hiểu được tâm lý mâu thuẫn của anh, người đàn ông đó chút muốn buông tay cô nhưng lại không thể buông xuống được.

 

Lê Hương đến viện khoa học, đi tới radio, cô biết chuyện mình rơi xuống nước thoát không khỏi liên quan với Dạ Huỳnh Lệ Yên Nhiên, nhưng chuyện này cô tin Lệ lão phu nhân sẽ xử lý ỗn thỏa. Hôm nay cô còn có chuyện quan trọng cần phải làm hơn.

 

Đợi Chương trình phát sóng của Đài A kết thúc, khi màn đêm phủ xuống, cô sẽ vào mảnh cấm địa nhỏ kial Ngày hôm nay Dạ Huỳnh Lệ Yên Nhiên phá lệ yên tĩnh, chưa tới bới móc xỉa xói cô. Thanh nhàn như thế khiến Lê Hương luôn có một loại dự cảm không ổn, cô có thể cảm giác được toàn bộ Dạ gia lại đang mưu tính đối phó cô.

 

Hiện tại chẳng qua là cơn sóng lặng trước bão táp.

 

Nhưng, cô không sợ hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK