Chương 654:
Hai người dựa vào rất gần, gần như dính vào nhau.
Lê Hương rũ mi nhìn mũi chân mình, nỗ lực quên đi hai người đối diện đang thân mật kia, đầu càng ngày càng nặng, cả người cô choáng váng.
Lúc này Mạc Tuân ôm vòng eo nhỏ của Lệ Yên Nhiên, kéo cô đến rồi trong ngực mình: “Yên Nhiên, chúng ta tìm ngày đính hôn trước đi!”
Tai Lê Hương ong lên, cái gì cũng không nghe lọt, chỉ văng vẳng mãi câu “Yên Nhiên, chúng ta tìm ngày đính hôn trước đi”
kia của anh.
Lệ Yên Nhiên hít một hơi lạnh, hai mắt sáng rực nhìn anh: “Anh Tuân, anh nói thật ư?”
Mạc Tuân gật đầu: “Thật, em bây giờ vẫn còn đang đến trường, chúng ta đính hôn trước, chờ em tốt nghiệp, chúng ta lại kết hôn, Yên Nhiên, em nguyện ý làm Mạc phu nhân của tôi không?”
“Nguyện ý, em đương nhiên nguyện ý. Anh Tuân, rốt cục cũng đến ngày này, em vui quá!” Lệ Yên Nhiên nhón chân lên hôn lên gò má anh tuấn của Mạc Tuân.
Dư quang(*) của Mạc Tuân thủy chung chú ý đến bóng người trong góc kia, nghe anh nói muốn đính hôn, cô không phản ứng chút nào, yên lặng đứng ở đó.
() Dư quang: Là kiểu nhìn không trực diện, mắt vẫn nhìn về chỗ khác nhưng lực chú ý lại hướng về một nơi khác nữa.
Mạc Tuân nhàn nhạt mà tự giễu nhếch môi, lúc này thang máy đã đến nơi, cửa mở, anh ôm Lệ Yên Nhiên ra ngoài: “Yên Nhiên, tôi đưa em về nhà.”
“Cảm ơn anh Tuân.” Lệ Yên Nhiên vui vẻ cười nói.
Lê Hương về tới Hạ gia, mới vừa vào phòng đã gục trên giường, hôn mê bắt tỉnh.
Hạ Bang và Lam Yên bị cô hù chết, nhanh chóng gọi bác sĩ qua, Lê Hương sốt cao 42 độ không giảm, gương mặt nhỏ nhắn nóng như lửa hun.
“Bác sĩ, Lê Hương nhà tôi sao lại bất tỉnh, cho dù có sốt cao cũng không thể hôn mê chứ?” Lam Yên sốt ruộy kéo bác sĩ lại.
Bác sĩ cuống cuồng lau mồ hôi lạnh: “Hạ phu nhân, lệnh thiên kim lần này sốt rất cao, bệnh tới như núi sập, nên mới bị ngất xïu, sốt cao là một quá trình, phải từ từ mới hạ được, lệnh thiên kim chẳng mấy chốc nữa sẽ tỉnh thôi.”
Tuy là bác sĩ liên tục cam đoan, thế nhưng Hạ Bang và Lam Yên đều không yên lòng, Lê Hương có dòng máu trân quý bảo vệ cơ thể, từ nhỏ đã không ngã bệnh, lần này sốt cao 42 độ, cả người nóng như lò lửa, bọn họ sợ cái đầu nhỏ của Lê Hương cũng bị đốt hỏng.
Người hầu nữ cứ vắt khăn lạnh từng đợt từng đọt, Lam Yên thức trắng đêm, dùng khăn lạnh giúp Lê Hương giảm nhiệt vật lý, Lê Hương mãi vẫn chưa tỉnh, ngủ mê man.
Hạ Bang vẫn là lần đầu tiên chứng kiến Lê Hương tái nhợt vô lực như thế, ở trong ấn tượng bọn họ, Lê Hương vĩnh viễn là thông tuệ thản nhiên, thong dong tự tin, giống như là một ngôi sao sáng chói, nhưng bây giờ cô không chút sinh khí nằm trên giường, lộ ra vài phần yếu đuối của cô gái 20 tuổi.
Hạ Bang thở dài: “Đứa nhỏ này rốt cuộc làm sao vậy, đang khỏe như vậy đột nhiên bị bệnh?”
“Đúng vậy, hôm nay Đại học A tiến vào Top 5, Lê Hương chúng ta càng danh chấn Đề Đô, ba ngày sau viện khoa học sẽ tiến hành tuyển chọn học sinh từ Top 5 trường rồi, đây chính là mục đích Lê Hương tới Đề Đô, vào viện khoa học lấy lại bảo rương thứ hai năm đó tiểu thư lưu lại, Lê Hương sao lại thình lình ngã bệnh ngay lúc này chứ?”
“Chúng ta phải tin tưởng Lê Hương, nhất định vào hôm tuyển chọn đó Lê Hương sẽ khỏe hơn!”
Dạ gia.
Người hầu nữ mở ra cổng lớn biệt thự: “Đại tiểu thư, cô đã về?”
*Ừ.” Dạ Minh Châu hấp tấp đi vào: “Ông nội tôi đâu, tôi muốn gặp ông nội!”