Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 815:

 

Nghiêm Kiên không hiểu: “Nhưng thưa Mạc tổng, chiêu cắt cổ tay tự sát này của Lệ Yên Nhiên chơi quá ngoan, Lê tiểu thư rất khó xoay người, nếu như cô ấy không tránh né mà lựa chọn ở lại Đế Đô thành, vậy cả cái mạng của mình cũng khó mà giữ Ä¡m nói.

 

Mạc Tuân mím môi mỏng, mấy giây sau mới chậm rãi lên tiếng: “Tôi cũng không biết cô ấy sẽ ứng phó thế nào, tôi chỉ biết, cô ấy không cần tôi hỗ trợ.”

 

Đêm đó ở trong quán rượu, đôi mắt trong vắt ấy lấp lánh ánh sáng, giảo hoạt như một con hồ ly nhỏ, cô còn hỏi anh một câu, anh tưởng rằng Dạ gia sẽ dễ dàng từ hôn như vậy? Cô đã có dự cảm đối với hết thảy chuyện xảy ra hôm nay.

 

Như vậy, tất nhiên cô đã nghĩ xong đối sách.

 

Cô sẽ làm như thế nào? Kỳ thực, anh cũng rất tò mò.

 

Lúc này, Mạc gia.

 

Trong thư phòng, quản gia tư nhân của Mạc Từ Tước là Tống Minh tới, Tống Minh đem cũng báo cáo tình huống cho Mạc Từ Tước.

 

Mạc Từ Tước cong môi, ông nhìn về phía Tống Minh: “Tống Minh, đối mặt với nguy cơ lần này, cậu cảm thấy Lê Hương sẽ làm thế nào?”

 

Tống Minh hơi suy nghĩ: “Lúc ở Hải Thành tôi đã từng tiếp xúc với Lê tiểu thư, vị Lê tiểu thư này cực kì thông minh, lòng dạ sắc bén, cô ấy rất đơn giản, nhưng lại khiến người ta vĩnh viễn nhìn không thấu.”

 

Mạc Từ Tước gật đầu, Tống Minh theo ông nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên khen một người như vậy.

 

“Boss, ngài thấy thế nào?” Tống Minh cung kính hỏi.

 

Mạc Từ Tước khẽ nghĩ: “Gần đây Dạ gia gây ra động tĩnh không nhỏ, một lần đẩy cô ấy tới nơi đầu sóng ngọn gió, đã đến thời điểm cô ấy phản kích rồi, nếu không… liền phụ lòng kỳ vọng của tôi với cô ấy.”

 

Trong lòng Mạc Từ Tước có chút mong đợi, ông mong đợi đòn phản kích kế tiếp của Lê Hương.

 

Dạ gia.

 

Dạ Vô Ưu cũng không đến bệnh viện, anh ta đã hiến kế, màn kịch diễn ra anh ta không có hứng thú tham gia.

 

Lúc này chuông điện thoại vang lên, anhta mở ra xem, một nhóm lớn dân chúng lòng đầy căm phẫn chạy về Lê gia.

 

Hắn lộ ra ý cười âm lạnh, chờ xem vở kịch đặc sắc vừa ra lòI

 

Lúc này tiếng đập cửa vang lên, ngoài cửa có người.

 

Dạ Vô Ưu: “Vào đi.”

 

Của phòng bị đẩy ra, Dạ Minh Châu đi vào.

 

“Anh, hiện tại tất cả mọi người đều đến Lê gia làm loạn, ở trong đó có người của em, lát nữa họ sẽ quay livestream cho em, chúng ta cùng nhau xem đi, vui vẻ một chút.” Dạ Minh Châu cầm di động cười đắc ý nói.

 

Dạ Minh Châu rất vui vẻ, cô ta đã tự tưởng tưởng ra rất nhiều hình ảnh, đến lúc đó toàn bộ Lê gia đều bị đập hỏng, Lê Hương bị vả bạt tai, bị kéo tóc, bị đánh đủ đường.

 

Ôi, thế giới này đẹp biết bao.

 

Dạ Vô Ưu nhìn về phía Dạ Minh Châu: “Được, cùng nhau xem.”

 

Hôm nay chắc là ngày náo nhiệt nhất của Đề Đô, vì… đám dân chúng lòng đầy căm phẫn kia đầu thắt vải trắng, tay nắm tay kéo đến đánh Lê Hương, đuổi Lê Hương ra khỏi Đề Đô.

 

Vác áp phích đi khắp ngõ phố, hơn nữa đội ngũ của bọn họ càng ngày càng đông, đầy ắp đầu người đen thùi lùi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK