Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 1999:

 

Thư ký riêng chao đảo tại chỗ, anh ta cũng từ trước tới nay chưa từng gặp qua trường hợp như vậy, Sử tổng đã ngồi phịch trên thảm, tảng máu lớn tràn ra, ở trên thảm trải sàn đã chảy thành một dòng suối nhỏ.

 

Cô Dạ Cân tự mình phê đi Sử tông!

 

Toàn bộ bầu không khí yên tĩnh vài giây, sau đó bảo vệ của Sử tổng và nhân viên an ninh khách sạn toàn bộ vọt vào: “Trời ạ, mau gọi điện thoại báo cảnh sát! Mau chóng gọi xe cứu thương!”

 

Cố Dạ Cần tự tay đả thương người, rất nhanh cảnh sát đã tới rồi, muốn mang anh về điều tra.

 

Sử tổng sắp bị đặt lên rồi xe cứu thương, lão đã đau đến hấp hối, sắp hôn mê, song lão gắng gượng một hơi thở, thống hận nhìn Cố Dạ Cần: “Cố Dạ Cần, chuyện này không để yên, tao sẽ kiện mày, tao sẽ để mày ngôi tù!”

 

“Không biêt chủ tịch Cô Dạ Cân của tập đoàn Cố thị dính vào máy loại kiện tụng như này sẽ có hậu quả gì, tao đoán chừng ngày mai cổ phiếu của Cố thị sẽ đại diệt, liên tục rớt giá, đến lúc đó giá trị thị trường của Cố thị này chỉ trong một đêm bay mắt máy trăm triệu, nhóm đại cổ đông sẽ vấn trách, công ty rung chuyển, tao xem mày làm thế nào để xoay sở?”

 

“Cố Dạ Cần, mày đúng là phát điên vì một người phụ nữ rồi!”

 

Giọng nói hùng hùng hỗ hổ của Sử tổng càng lúc càng xa.

 

Cố Dạ Cẩn đứng yên không nhúc nhích, từ đầu đến cuối anh ngay cả mi tâm cũng không có động một cái, vẻ mặt đạm mạc lạnh lùng.

 

“Cố tiên sinh, mời đi theo chúng tôi Cảnh sát nói.

 

Cố Dạ Cẩn khẽ ngắng đầu: “Cho tôi một phút, tôi nói một câu.”

 

Nói cái gì?

 

Thư ký riêng chỉ thấy Cố Dạ Cần chạy đi, đi tới trước cửa phòng tắm, anh giơ ngón tay tay rõ ràng khớp xương ở trên ván cửa đánh ra nhịp điệu có lực: “Linh Linh.”

 

Thì ra anh muốn nói với Diệp Linh.

 

Bên trong đã không có tiếng động.

 

Cửa phòng tắm đóng chặt kia từ đầu đên cuôi vân chưa mở ra.

 

“Linh Linh, anh rất nhanh sẽ trở về.” Có Dạ Cần nói như vậy.

 

Cố Dạ Cần bị mang đi.

 

Diệp Linh về tới phòng trong đoàn phim, cô lấy điện thoại ra, lập tức bám dãy số Sử tổng cho kia, thế nhưng bên kia lại “tút tút mãi, từ đầu đến cuối không có ai bắt máy.

 

Không ai nghe điện thoại.

 

Cuộc sống của Diệp Linh vẫn như thường, tựa như Cố Dạ Cần bị mang đi đối với cô không có chút ảnh hưởng nào, ngày đó trong phòng tổng thống cô không ra, sau đó cũng không mở miệng hỏi qua tin tức của Cố Dạ Cần.

 

“Kiếp Phù Du” vẫn còn đang quay, lúc Diệp Linh cầm kịch bản học thuộc lời thoại thì nghe được mây diễn viên nữ bên cạnh ở nơi nào hưng phấn Iíu ríu, đang không ngừng tám chuyện.

 

“Các cô có nghe nói không, chủ tịch Cố Dạ Cần của tập đoàn Cố thị bị bắt kial”

 

“Tôi đã sớm nghe nói, hôm qua, có một tạp chí đã nhận được tin tức đầu tiên và đăng các tiêu đề giải trí trong ngày, nhưng tiếc là nó vẫn chưa được xuất bạn thì đã có một sức mạnh tư bản cường đại tẩy sạch sẽ các tin tức nhạy cảm về Cố tổng rồi.”

 

“Mặc dù dư luận đã bị dập tắt hoàn toàn, nhưng tin tức vẫn lan nhanh như cháy rừng. Trong mấy ngày qua, cổ phiếu của Cố thị đã giảm xuống mấy phần, nghe nói giá trị ở thị trường đã lập tức bốc hơi năm trăm triệu đó.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK