Chương 803:
Mạc Tuân cũng không biết bản thân mình bị cái gì, lẽ nào anh muốn một đêm kia tu thành chính quả, cùng Lê Hương… hẹn hò, kết hôn? Cô đã kết hôn, đã là đồ xài rồi, là hàng rẻ tiền?
Mạc Tuân không ngừng nhắc nhở đã trong lòng, cô gái kia yêu chồng cũ của mình, dâng hiến lần đầu cho gả đó, anh rất để ý những thứ này.
Anh mắt liêm sỉ đến mức nào mới có thể muốn cô chứ? Nhưng…
Trong đầu Mạc Tuân lại nhảy ra hình ảnh đêm nọ, khuôn mặt nhỏ tuyệt đẹp của cô nhuộm sắc hồng say lòng người, mái tóc dài thanh thuần đen như mun ướt nhẹp quấn trên cần cổ trắng như tuyết ấy…
Mạc Tuân nhất thời cảm thấy miệng khô lưỡi đắng.
Anh tưởng rằng mình chỉ ảo tưởng đến cô thôi, dù sao cô đã vô số lần xuất hiện trong mộng xuân của anh, anh từng cho rằng chỉ cần mình ngủ với cô, nếm được tư vị của cô liền chán ngán.
Nhưng, đến khi anh chân chính nếm được, mới phát hiện bản thân dường như… lại thêm nghiện.
Mạc Tuân lấy điện thoại ra, bám một số điện thoại…
Bên kia Lê Hương đã thanh toán xong, cô đi ra hiệu thuốc, mở vỉ thuốc tránh thai ra, muốn nhanh chóng uống.
Thuốc tránh thai đưa tới bên miệng, Lê Hương mới vừa mở miệng, đột nhiên có một người qua đường chạy tới, va vào cô.
Thuốc tránh thai không uống được, trực tiếp rơi trên mặt đất.
Thuốc của cô?
Lê Hương nhanh chóng cúi người nhặt, nhưng còn không nhặt được, đột nhiên có một con chó chạy tới, trực tiếp ăn viên thuốc tránh thai kia.
Lê Hương ngắn ra, thậm chí ngay cả chó bây giờ… cũng ăn thuốc tránh thai luôn rồi sao? Người qua đường kia và chó đã chạy xa, Lê Hương cảm giác mình thực sự quá xui xẻo, cô quay người trở về hiệu thuốc, muốn mua lại lần nữa.
Nhưng, vừa rồi trên giá còn đầy ắp một đống thuốc tránh thai, hiện tại đã trống không.
Lê Hương nhìn mà trợn tròn mắt, cô đi ra đi vào tiệm này mới chỉ 2 phút, cả giá thuốc chất hàng đống thuốc ngừa thai đã bán hết sạch? Một mảnh vụn của thuốc tránh thai cũng không có?
Lê Hương nhìn về phía người bán hàng của tiệm thuốc: “Chị ơi, xin hỏi thuốc tránh thai đã bán hét toàn bộ rồi sao?”
Nhân viên bán hàng gật đầu: “Đúng vậy, đã bán hết toàn bộ.”
“.. Vậy tôi đến tiệm thuốc khác mual” Lê Hương chuẩn bị xoay người rời đi.
“Tiểu thư…” Lúc này nhân viên bán hàng gọi cô lại: “Đừng đi tiệm thuốc khác nữa, vì khác tiệm thuốc cũng bán sạch thuốc tránh thai rồi, hiện tại toàn bộ Đế Đô không được một mảnh thuốc tránh thai nào đâu.”
Cái gì? Lê Hương hóa đá tại chỗ, đầu của cô đều hỗn loạn, hôm nay là ngày mấy? Lễ tình nhân? Lễ Thất Tịch? Vì sao tất cả mọi người ai nấy đều tranh nhau mua thuốc tránh thai thế? Trên chiếc Rolls-Royce Phantom, Mạc Tuân xuyên qua cửa sổ xe nhìn Lê Hương đi ra, có lẽ là do không mua được thuốc, cái đầu nhỏ của cô rũ xuống, hết sức thất vọng.
Mạc Tuân nhàn nhạt cong môi, sau đó đưa chụp hai tắm hình gửi cho Sùng Văn, bảo anh ta gửi cho đám ký giả.
Trên đường về nhà Lê Hương cảm thấy mắt phải mình không ngừng giật, cô cảm giác lại có người đang tính kế cô?
Sáng sớm hôm sau.
Lê Hương còn chưa ngủ dậy, lúc này vang lên tiếng gõ cửa.