Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 838:

 

Lúc này Mạc Tuân đã đi tới, đôi mắt hẹp sâu từ trên mặt Mạc Từ Tước dời sang mặt Lệ Quân Mặc: “Bác Lệ, đã lâu không gặp ạ.”

 

Lệ Quân Mặc đưa tay vỗ vỗ vai Mạc Tuân: “Tuân, chúa đã lớn như vậy rồi.”

 

Ánh mắt mến mộ si mê của Lệ Yên Nhiên rơi vào trên gương mặt điễn trai bức người của Mạc Tuân: “Anh Tuân, anh tới rồi?”

 

Ở đây đều là đám người đã thành tinh, đám người nhanh chóng lên tiếng nói, “Mạc thiếu cùng Yên Nhiên tiểu thư thực sự là trời sinh một đôi, Lệ tổng không có con trai, con rể chính là một nữa con rồi, về sau Mạc thiếu cũng chính là con trai của Lệ tổng.”

 

Lệ Yên Nhiên mong đợi nhìn Mạc Tuân.

 

Trên khuôn mặt tuấn tú, Mạc Tuân không có biểu hiện gì, anh lãnh đạm liếc đám giám đốc kia, sau đó nhìn về phía Lệ Quân Mặc: “Bác Lệ, cháu và con gái bác Lệ Yên Nhiên đã từ hôn, đúng lúc mượn cơ hội này nói một tiếng trước mặt bác.”

 

Không khí của hiện trường lập tức cứng đơ.

 

Nụ cười đọng nơi khóe miệng Lệ Yên Nhiên còn chưa kịp nở rộ đã đông cứng.

 

Lệ Quân Mặc không có biểu cảm gì lớn, ông cong môi nói: “Tình cảm không thể miễn cưỡng, chuyện thanh niên các cháu đã quyết định không cần báo cho bác biết.”

 

“Nhưng…” Lệ Quân Mặc nhìn về phía Mạc Từ Tước: “Hai nhà Lệ Mạc chúng ta là thế giao, bác với bố cháu còn là bạn thân lâu năm, nếu như nói trên người bố cháu có gì đáng giá mà bác hâm mộ, bác đại khái chính là ước ao đứa con trai mà cậu ấy nuôi dạy được như cháu thôi”

 

Ở trong lòng Lệ Quân Mặc, ông khá coi trọng Mạc Tuân, ông sẽ không nhìn lầm người, tương lai thương giới Mạc Tuân có thể lật tay thành mây, trở tay thành mưa.

 

Nếu như có thể giao Yên Nhiên đến tay anh, vậy ông cũng yên lòng.

 

Lúc này Mạc Từ Tước ho khan một tiếng, ông thâm trầm như một lão hồ ly: “A Đình, chuyện về sau ai có thể đoán được chứ.

 

Trước tiên đừng đắc tội bác Lệ con, miễn cho nếu con muốn cưới con gái bác Lệ, còn phải vượt qua ải cha vợ đấy.”

 

Mạc Tuân nhìn Mạc Từ Tước, không cho là đúng.

 

Mạc Từ Tước nhìn con trai mình thầm thở dài, vẫn là tuổi còn trẻ quát Lúc này Dạ lão đi tới: “Mạc tổng, người đã đến đông đủ, chúng ta bắt đầu hôn lễ thôi!”

 

Mạc Từ Tước cúi đầu nhìn đồng hồ một chút.

 

Lúc này Mạc Tuân ngắng đầu nhìn quanh toàn trường: “Chờ một chút, có người còn chưa tới.”

 

Lệ Quân Mặc im lặng nhìn hai cha con bên người này, bọn họ đều đang đợi người, bọn họ đang đợi ai? “Mạc thiếu là nói ai? Tôi thấy đã đến đông đủ rồi mà.” Một tên giám đốc nghỉ hoặc lên tiếng.

 

Mạc Tuân nhìn về phía cổng lớn, dùng chất giọng trầm thấp bật ra một cái tên: “Lê Hương.”

 

Lê Hương còn chưa tới?

 

Nghe được cái tên này mọi người hít vào ngụm khí lạnh, cũng khó trách, gần đây danh tiếng Lê Hương thật sự là quá vang dội, hiện tại nếu có ai không biết Lê Hương, chắc chắn kẻ đó là người ngoài hành tinh.

 

Có người thất thanh nói: “Ý Mạc thiếu là… Lê Hương sẽ đến tham gia hôn lễ này?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK