Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1795:

 

Mấy cô gái trẻ đẹp lúc này đứng dậy, bắt đâu công kích Liêu Anh Lạc, các cô ta vốn đố kị Liễu Anh Lạc, cho nên trực tiếp động thủ, đẩy Liễu Anh Lạc: “Cô mà là Mạc thái thái, thế thì chúng tôi là tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ của Mạc tổng đấy, mọi người cùng nhau hầu hạ Mạc tổng!”

 

Đời trước Liễu Anh Lạc trong trẻo nhưng lạnh lùng xuất trần, tuyệt đối sẽ không nổi lên va chạm với những cô gái này, thế nhưng đời này lại bất đồng.

 

Liễu Anh Lạc bị đẩy vươn tay kéo lại quần áo một cô gái, dáng vẻ bảo vệ mà tuyên thệ nói: “Đừng có nằm mơ, Mạc Từ Tước là của một mình tôi!”

 

Mấy cô gái kia cùng tiến lên, đã động thủ với Liễu Anh Lạc.

 

1 Những cô gái khác đêu xem ngây người: “Đánh… Đánh nhaul”

 

Các cô thực sự đang đánh nhau, chiến hỏa giữa con gái khi đánh nhau rất mạnh, mấy cô gái kia nhi đều đố kị khuôn mặt nhỏ khuynh thành kia của Liễu Anh Lạc, móng tay thật dài cào tới trên mặt cô chộp.

 

Liễu Anh Lạc cũng không chịu ngồi yên, cô kéo lấy mái tóc dài của một cô gái đẩy ngã trên mặt đất, sau đó cưỡi lên, sức chiến đấu tăng theo cấp luỹ thừa, bạo nổ.

 

Thượng Quan Đẳng “ha ha” cười to: “Lê Hương, lẽ nào ngươi không biết trên người ngươi bị cài đặt theo dõi sao?”

 

Hàng mi Lê Hương run lên, cô không biết.

 

Cô giơ tay lên khối thịt sau tai mình một cái, ở đây hình như bị đặt vào vật gì.

 

Lê Hương dùng sức, lấy đồ vật bên trong ra ngoài, quả nhiên là một máy theo dõi rất nhỏ.

 

Trên người cô tại sao có thể có máy theo dõi?

 

Lê Hương chau hàng mày thanh tú, trong khoảng thời gian này cô cũng không tiếp xúc với người nào, có thể gần người cô như vậy, đồng thời dưới tình huống cô không chút nổi lên nghi ngờ nào đặt máy theo dõi vào người cô, Lê Hương không nghĩ tới những người khác, chỉ có thể nghĩ đến… Mạc Tử Tiễn.

 

Mạc Tử Tiễn!

 

Nhưng, làm sao có thể?

 

Lê Hương nhanh chóng loại bỏ ý nghĩ này, cô tin tưởng Mạc Tử Tiễn, anh tuyệt đối sẽ không hại cô.

 

“Thượng Quan Quận Chúa, ngươi đã đến rồi cũng tốt, hôm nay ta nhất định phải rút ra Hiên Viên Kiếm.” Lê Hương nói.

 

trong khoảng thời gian này cô cũng không tiếp xúc với người nào, có thể gần người cô như vậy, đồng thời dưới tình huống cô không chút nổi lên nghi ngờ nào đặt máy theo dõi vào người cô, Lê Hương không nghĩ tới những người khác, chỉ có thể nghĩ đến… Mạc Tử Tiễn.

 

Mạc Tử Tiễn!

 

Nhưng, làm sao có thể?

 

Lê Hương nhanh chóng loại bỏ ý nghĩ này, cô tin tưởng Mạc Tử Tiễn, anh tuyệt đối sẽ không hại cô.

 

“Thượng Quan Quận Chúa, ngươi đã đến rồi cũng tốt, hôm nay ta nhất định phải rút ra Hiên Viên Kiếm.” Lê Hương nói.

 

xe Ệ Hiện tại đôi mắt thâm thúy của Thượng Quan Tuân cũng rơi trên khuôn mặt tuyệt sắc nhỏ nhắn của Lê Hương, bốn mắt nhìn nhau, anh nhắc đôi chân dài, từng bước một đi tới bên người Lê Hương.

 

“Lê Hương.” Anh vươn bàn tay, giữ bàn tay nhỏ bé mềm như không xương của cô tronglòng bàn tay của mình: “Chỉ cần là chuyện em muốn làm, anh đều sẽ giúp em hoàn thành, hôm nay anh sẽ giúp rút Hiên Viên Kiếm!”

 

Lê Hương ngẳắng khuôn mặt lớn chừng bàn tay nanh nhìn anh, nhẹ giọng nói: “Nhưng, trên người anh dù sao cũng chảy xuôi huyết mạch hoàng tộc Hoa Tây mà…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK