Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1762:

 

“Con…” Lê Hương chậm rãi quỳ xuống, cô kéo lại tay bà bà, cầu khẩn nói: “Bà bà, xin bà hãy thả Mạc Tuân! Nếu như… nếu như hôm nay bà giết anh ấy, con đây cũng sẽ không sóng nổi nữa!”

 

“Lê Hương, con!” Bà bà thực sự là đau lòng nhức óc.

 

Lúc này tiếng cười to “ha ha ha” vang lên, bên tai rối loạn tưng bừng, Thượng Quan Đằng mang theo hộ vệ vây quanh nơi đây chật như nêm cối.

 

Thượng Quan Đằng võ tay đi đến: “Lan Lâu Công Chúa, bà bà chưởng giới, còn có tứ đại cao thủ Lan Lâu, thực sự là cảm tạ các ngươi tụ tập hết ở chỗ này, cho ta đây thời cơ tốt một lưới bắt hết bọn ngươi!”

 

Chứng kiến Thượng Quan Đằng, ánh mắt bà bà chợt nghiêm lại, nhanh chóng đem kéo Lê Hương đến phía sau mình: “Bảo vệ tốt Công Chúa Điện Hại”

 

“Tuân mệnh!”

 

Đôi mắt sáng của Lê Hương rơi trên gương mặt đác ý của Thượng Quan Đằng: “Thượng Quan Đằng, ngươi làm sao biết được bọn ta ở chỗ này? Có phải … Giao Nhân Tộc Công Chúa hay không?”

 

Lúc này một chuỗi tiếng chuông mị hoặc vang lên, Giao Nhân Tộc Công Chúa xuất hiện: “Lan Lâu Công Chúa vẫn thông tuệ vô song như vậy, chỉ trong giây lát đã đoán ra là ta rồi.”

 

*Vì bây giờ truyện tiến vào giai đoạn nửa huyền huyễn, nửa cổ đại, nên mình xin phép chuyển sang ngôi ta – ngươi cho những nhân vật phản diện và Lê Hương, còn những nhân vật ở hiện đại mình vẫn giữ ngôi xưng như cũ.

 

… Mỗi ngày một câu chuyện nhỏ của Mạc Liễu…

 

Liễu Anh Lạc đột nhiên chạy tới thân mật khoác tay anh, còn ngọt ngào gọi anh, Mạc Từ Tước chau mày kiếm một cái, muốn rút cánh tay mình về.

 

Lúc này Liễu Anh Lạc nhón chân lên, tiền tới bờ tai anh, nhỏ giọng đáng thương nói: “Mạc tiên sinh, nhờ anh đó, giúp em một chút đi, van cầu anh.”

 

Lúc cô lại gần mang theo mùi hương thiếu nữ trong veo, lúc này Mạc Từ Tước chỉ mới 18 tuổi, chưa từng chạm qua con gái, đều là thiếu nam thiệu nữ trẻ tuổi xinh đẹp, đối mặt với cô gái mềm mại tinh nghịch làm nũng như vậy, vành tai của Mạc Từ Tước, bỗng nhiên đỏ lên.

 

Sau lưng thư ký Tống Minh nhìn thiên chỉ kiêu tử nhà mình, chủ tịch đại nhân bạc tình lạnh lùng lại đỏ tai, anh ta lập tức trợn to hai mắt, phảng phát thấy được kỳ quan đệ nhất thiên hạ.

 

Lê Hương tiến lên một bước, cô nhìn Thượng Quan Đằng và Giao Nhân Tộc Công Chúa đứng chung một chỗ, trong đôi mắt trong vắt cuồn cuộn ra ánh sáng sắc bén: “Giao Nhân Tộc Công Chúa, tờ giấy bà bà ta nhận được kia có phải là ngươi đưa hay không?”

 

“Bốp bốp bóp,” Giao Nhân Tộc Công Chúa cũng không nhịn được giơ tay lên vỗ tay: “Không sai, là ta đưa.”

 

Sắc mặt bà bà đại biến, bà cũng nhanh chóng ý thức được, bà bị lợi dụng rôi.

 

Giao Nhân Tộc Công Chúa lợi dụng cừu hận của bà đối với Hoa Tây, đến một chiêu bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ rình phía sau.

 

Bà bà muốn nói với Lê Hương, nhưng Lê Hương khoát tay, ngăn lại, chuyện này là sơ sẩy của cô, gần đây cô bận chuyện của Mạc gia, sơ sót bà bà nơi đây, nên cho Giao Nhân Tộc cơ hội thừa dịp nhảy vào.

 

Lê Hương nhếch đôi môi đỏ mọng: “Thượng Quan Quận Chúa, nên ngươi bây giờ là muốn cùng Giao Nhân Tộc liên thủ một lưới bắt hết bọn ta? Ta khuyên ngươi nên nghĩ rõ, một khi ngươi động thủ, Hoa Tây và Lan Lâu sẽ chính thức khai chiến.”

 

Giao Nhân Tộc Công Chúa biết tài ăn nói của Lê Hương, mồm mép tép nhảy, có thể nói người sắp chết thành sống, Giao Nhân Tộc Công Chúa sợ Thượng Quan Đằng sẽ bị rung động, cho nên nhanh chóng nói: “Thượng Quan Quận Chúa, đừng do dự nữa, Hoa Tây và Lan Lâu có huyết hải thâm cừu, ngươi không chết thì ta phải lìa đời, hiện tại thời cơ tốt như Vậy, ngươi phải ra tay trước mới chiếm được lợi thế, năm đó tổ tiên Hoa Tây chưa từng diệt được Lan Lâu, nếu như Lan Lâu biến mắt trong tay của ngươi, vậy ngươi mới là Quân Vương vĩ đại nhất của Hoa Tây, sẽ được ghi vào sử sách, ca tụng công đức!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK