Chương 320:
Mạc Tuân luôn biết rằng cô thông minh, thanh khiết thông minh, khi anh tức giận, cô sẽ không làm mâu thuẫn thêm gay gắt mà sẽ tìm mọi cách để làm cho anh vui, chờ anh thực sự vui vẻ, cô sẽ cùng anh nói chuyện tâm tình, trước đó còn dự phòng, phục vụ chăm sóc anh từng tí.
Mạc Tuân không biết tại sao anh lại thua trên người cô gái này, cô bảo gì anh đều nghe nấy.
Anh cúi đầu hôn mạnh lên cần cổ thiên nga của cô.
Rất nhanh liền có một dấu hôn đậm trên cô cô.
“tục tiên sinh, anh làm gì thê, sao anh lại hôn ở nơi rõ ràng. như Vậy, ngày mai sao em ra ngoài gặp người được đây?” Lê Hương xấu hỗ trừng mắt nhìn anh.
Mạc Tuân nắm bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô, năm ngón tay thon dài của anh đan vào đầu ngón tay mảnh khảnh của cô, cùng cô siết chặt mười ngón tay, nghiêm túc nói: “Ngày mai Lê Nghiên Nghiên sẽ chờ xem kịch vui của em, em dùng nụ hôn này vả mạnh lên mặt cô ta.”
“Em thấy anh không phải cho Lê Nghiên Nghiên xem mà là để Mạc Tử Tiên nhìn chứ gì. Mạc tiên sinh, anh xấu xa thật đấy!”
Mạc Tuân cau mày: “Anh xâu xa chỗ nào? Sao lại măng anh hả, Mạc phu nhân? Đêm nay, tột nhất em nên nói cho anh biết anh xấu ở đâu, bằng không…
“AI” Lê Hương khẽ hô lên, ngay sau đó vang lên tiếng CƯỜi khanh khách như chuông bạc của cô.
Lê Hương đên viện nghiên. cứu, hôm nay viện nghiên cứu vô cùng náo nhiệt, các phóng viên báo đài từ tất cả các đài truyền hình lớn ở Hải Thành đều đến, chờ phỏng vận Lê Nghiên Nghiên, một nữ thiên tài y học.
Buổi họp khen thưởng của viện nghiên cứu cũng được tổ chức vào ngày hôm nay, thông báo đã được đăng tải trước trên mạng, Lê Nghiên Nghiên dùng Kim Vàng châm huyệt đã nhanh chóng lọt top hot search, sau đó là cụm từ hot.
Trong phòng dược, Song Song lướt điện tiết rât không phục: “Lê Hương, nhìn này, n của Lê Nghiên Nghiên lại đang nồi điên án mừng, dùng Kim Vàng châm huyệt quá lợi hại, Lê Nghiên Nghiên vỗn đã có tám triệu lượt theo dối nháy mắt đã vụt lên hai mươi triệu, cái danh nữ thiên tài y học này hút thêm cô ta lắm fan thật đầy.”
Lê Hương không hứng thú xem, nhưng Song Song cứ nhật quyết đưa điện thoại lên trước mặt cô, vì vậy Lê Hương đã đọc những top comments, đều là thê này.
“Ôi trời, Lê Nghiên Nghiên buông tình yêu xuông tập trung cho sự nghiệp thì tỏa sáng lăm luôn!”
“Kim Vàng châm huyệt đó trời ạ, Lê Nghiên Nghiên đỉnh quái”
“Tôi hỏi này người hàng xóm à, cô có phục không hả?”
“Đừng có chọc vào, người ta là Mạc phu nhân đấy. Nghiên Nghiên của tôi chỉ là một cô gái thiên tài, một học sinh đạt thành tích cao của Thánh Lệ viện, và là người đầu tiên dùng Kim Vàng châm huyệt, cầu tha mạng!”
Mọi người đều cười nhạo Mạc phu nhân – Lê Hương.
“Lê Hương, tớ vẫn không thê tưởng tượng được, làm cách nào mà Lê Nghiên Nghiên có thể dùng Kim Vàng châm huyệt chứ? Cô ta thật sự đã cứu được Từ lão phụ nhân?” Song Song vẫn không muôn tin.
Lê Hương muốn nói chuyện, nhưng đột nhiên hai bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong tàm mắt cô, hóa ra là… Lê Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan.
Lý Ngọc Lan hôm nay trưng diện rất kỹ, sắc mặt hồng hào, bà ta không khỏi nóng lòng bước vào: “Lê Hương, hôm nay tôi và bố cô đến viện nghiên cứu có phải cô rất ngạc nhiên hay không? Dù sao viện nghiên cứu là thánh địa y học, người không có bền phận không t thể vào. Nhưng chủ nhiệm Chu lần đầu tiên vì Nghiên Nghiên nhà tôi mà phá lệ. Lát nữa các phóng viên của đài truyền hình cũng sẽ phỏng vân tôi và bô cô, phỏng vân chúng tôi làm thế nào nuôi dưỡng được một thiên tài y học như Nghiên Nghiên.”
Khuôn mặt Lê Chấn Quốc rạng rỡ, quét sạch khói mù trước đó: “Lê Hương, con là em gái của Nghiên Nghiên, lát nữa con cũng sẽ được PUC vân như chúng ta thôi.”