Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 659:

 

“Anh Tuân, chúng ta cùng đi ăn bữa cơm nha.”

 

“Lát nữa tôi có họp, hôm nay không rảnh.”

 

Lệ Yên Nhiên nhìn người đàn ông bên người, ngũ quan sắc bén lạnh lùng kia, cả người anh như phủ một tầng sương lạnh, nhìn ra được tâm tình của anh không tốt lắm.

 

“Anh Tuân, chuyện hôm qua anh nói với em ấy, chuyện đính hôn là thật sao, anh không nói đùa đấy chứ?”

 

Mạc Tuân nhấp môi mỏng, trầm giọng nói: “Hiện tại Đế Đô đều đang đồn đám hỏi giữa hai nhà Mạc Lệ, Yên Nhiên, tôi nói đính hôn là thật, tôi cũng có thể cưới em, nhưng, tôi không thích em, chúng ta chỉ là đám hỏi, tôi chỉ là cần một Mạc phu nhân.”

 

Anh nói cái gì? Lệ Yên Nhiên cứng đờ, anh nói, anh không thích cô ta…

 

Lệ Yên Nhiên đã sớm biết người đàn ông này lạnh lùng bạc tình, nhưng mặt cô ta vẫn trắng nhọt, đính hôn ngọt ngào hóa thành mơ hồ khó chịu cùng khuất nhục.

 

“Yên Nhiên, em là thủ phủ thiên kim, có rất nhiều sự lựa chọn, không cần thiết phải vì tôi mà bạc đãi bản thân mình, em tốt nhất nên suy tính một chút đi!”

 

“Không cần suy tính, em đã quyết định rồi. Anh Tuân, chúng ta đính hôn đi! Cành nhanh càng tốt!” Lệ Yên Nhiên nói thẳng.

 

Mạc Tuân trầm ngâm trong chốc lát, từ khi Lê Hương xuất hiện trong cuộc sống của anh, đã khuấy đảo cuộc sống của anh đến long trời lở đất, cô ảnh hưởng trực tiếp đến tâm tình của anh, làm cho anh điên cuồng, không khống chế được, anh rất ghét bản thân như vậy.

 

Anh muốn để cho mình bình tĩnh trở lại, trở lại quỹ đạo bình thường, quay về con người trước kia của mình, trước khi cô đến, đám hỏi giữa hai nhà Mạc Lệ cũng đã trong kế hoạch.

 

Cứ như vậy đi, quên đi cô.

 

Mạc Tuân gật đầu: “Ừ.”

 

Lê Hương là ngày thứ hai tỉnh lại, Lê Bang và Lam Yên niệm A di đà phật, cảm tạ trời đất, nhanh chóng đỡ Lê Hương ngồi dậy: “Lê Hương, cuối cùng con cũng tỉnh, con hù chết chúng ta, nếu như con không tỉnh, chúng ta sẽ ném đám lang băm này ra ngoài!”

 

Lê Hương tựa lưng vào gối, sắc mặt cô tái nhợt không có chút huyết sắc nào, cả người thật sự đã ngã một trận bệnh lón, cô yếu ớt cười: “Bố Lê, mẹ Lam, con không sao, con hiện tại khỏe rồi.”

 

“Lê Hương, con nói xem đang yên đang lành, sao đột nhiên phát sốt, sốt tới 42 độ!”

 

Vì sao đột nhiên phát sốt? Cô cũng không biết.

 

Chính là cảm thấy thứ vẫn luôn nắm trong lòng chọt biến mát, hút đi sinh mạng cô, loại cảm giác triệt để mất đi này khiến cô thấy vô cùng đau đón, đau đến choáng váng.

 

“Chắc là cảm lạnh thôi ạ, nói chung con không sao rồi, được rồi Bố Lê mẹ Lam, khi nào viện khoa học tuyển chọn vậy ạ?”

 

“Lê Hương, viện khoa học tuyển chọn vào ngày mai đó, nếu con không tỉnh liền bỏ lỡ!”

 

Cái gì, ngày mai? Lê Hương thầm mắng mình một trận, cô thực sự quá không có tiền đồ, lại vì một người đàn ông muốn sống muốn chết, cô đã vì Mạc Tuân chết một lần rồi, ném sứ mệnh của mình ra sau đầu, lần này cô suýt chút nữa giẫm lên vét xe đổ của mình, không được, cô phải nhanh chóng tỉnh lại. Đôi mắt trong vắt của Lê Hương nhanh chóng lộ ra ánh sáng, cả người như sống lại, thần thái sáng láng: “Bố Lê mẹ Lam, ngày chúng ta đợi rốt cuộc đã tới, viện khoa học, con tới rôi, mẹ ơi, con tới rôi. Lê Bang và Lam Yên đều nở nụ cười, bọn họ lại thấy được Lê Hương bình thường rực rỡ chói mắt kia, cô khỏe thật rồi.

 

Hôm nay chính là thời gian viện khoa học tuyển chọn, lần này top 5 trường đại học tụ tập lại một chỗ, sau đó dựa theo mã sinh viên từng người đi vào phòng làm việc nhận khảo sát tuyển chọn.

 

Đám Phạm Điềm vây quanh Lê Hương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK