Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 765:

 

“Anh Tuân, lẽ nào anh không thích em chủ động sao? Em đã chủ động đến vậy, anh muốn em đi mà, em cũng đã là vị hôn thê của anh.”

 

Đối với chuyện con gái chủ động này, trong đầu Mạc Tuân nhanh chóng nhớ lại cơn mộng xuân kia. Trong giấc mộng kia, nơi căn phòng tràn ngập ánh nắng, Lê Hương to gan dạng chân ngồi trên vòng hông rắn chắc của anh, ai có thể nghĩ tới người đàn ông nắm quyền khuynh đảo thương giới Đề Đô – Mạc Tuân lại sẽ nửa đêm tỉnh mộng, rất nhiều lần trong cơn mộng xuân của mình tỉnh lại.

 

Anh đúng là thích con gái chủ động, chính là một “man show”

 

điển hình.

 

Yết hầu Mạc Tuân khẽ lăn, anh giơ tay, dùng ngón tay thon dài nâng cằm Lệ Yên Nhiên lên.

 

Tim Lệ Yên Nhiên sắp vọt ra ngoài, cô ta khẩn trương lại mong đợi nhìn Mạc Tuân, sau đó lại ỏn ẻn kêu một tiếng: “Anh Tuân…”

 

Mạc Tuân đưa tay đẩy, Lệ Yên Nhiên ngã lui về phía sau, trực tiếp ngã vào trong giường lớn mềm mại.

 

Lúc Lệ Yên Nhiên thấy trời đất quay cuồng, mắt tối sầm, Mạc Tuân đã xông tới, anh quỳ một chân trên giường, bàn tay to chống tại bên người cô ta, từ trên cao nhìn xuống nhìn cô ta.

 

Lệ Yên Nhiên đã hoàn toàn thần phục dưới sự quyến rũ của anh, quần quanh nơi chóp mũi đều là mùi hương sữa tắm sạch sẽ mát lạnh nhàn nhạt, mê hoặc làm lòng người say đắm.

 

Lúc này Mạc Tuân chậm rãi cúi người, từ từ tới gần đôi môi đỏ của cô ta.

 

Anh muốn hôn cô ta rồi rồi ư? Có phải anh muốn hôn cô ta không? Á… kích động quá đi mắt.

 

Lệ Yên Nhiên tim đập như trống gõ, nhanh chóng nhắm nghiền hai mắt, trông mong Mạc Tuân dán môi lên môi cô ta.

 

Nhưng, chờ rồi lại chờ, lại chẳng chờ được nụ hôn nào.

 

Lệ Yên Nhiên mở mắt ra, chỉ thấy Mạc Tuân ngừng lại, anh vươn tay rút đi áo sơmi bị cô ta đè dưới người.

 

Anh không phải muốn hôn cô ta.

 

Anh chỉ là muốn rút đi áo sơmi bị cô ta chặn lại?

 

Nhận thức này phảng phát dội một chậu nước lạnh từ đỉnh đầu xuống, dập tắt tất cả nhiệt tình cùng chờ mong của Lệ Yên Nhiên, thì ra hết thảy đều là ảo giác của cô ta, là cô ta tự mình đa tình?

 

Ụ Mạc Tuân rút đi áo sơmi, anh đứng thăng người, sau đó rời khỏi phòng.

 

Anh đi rồi.

 

Anh lại cứ vậy mà đi.

 

Lệ Yên Nhiên cắn răng lên môi, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, cô ta chưa từng bị lạnh nhạt và nhục nhã như thế?

 

Lệ Yên Nhiên đau đớn mất mát tìm được Dạ Huỳnh, cô ta ôm Dạ Huỳnh khóc lớn một trận.

 

Dạ Huỳnh chỉ có một đứa con gái là Lệ Yên Nhiê, bà ta còn chưa từng thấy Lệ Yên Nhiên khóc lóc như vậy, liền đau lòng: “Yên Nhiên, làm sao vậy, đã xảy ra chuyện gì, con mau nói với mẹ.

 

Trên mặt Lệ Yên Nhiên đều là nước mắt, cô ta nức nở nói: “Mẹ, anh Tuân muốn từ hôn với con, anh ấy không cần con nữa!”

 

Cái gì? Dạ Huỳnh biến sắc, Mạc Tuân cùng Lệ Yên Nhiên đính hôn còn chưa được bao lâu, lúc đó đám hỏi Mạc Lệ oanh động toàn bộ Đề Đô, hiện tại Mạc Tuân lại muốn từ hôn, việc này nếu như truyền đi tất cả mọi người sẽ nói Yên Nhiên là bị Mạc gia thối hôn, là bị vứt bỏ, đến lúc đó Yên Nhiên sẽ trở thành trò cười của cả Đề Đô, sẽ bị người khác chỉ trỏ cả đời.

 

Không thẻ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK