Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1714:

 

Đại khái khi đó đối với loại chuyện này liền để lại trong tâm lý ông một bóng ma, rất nhiều năm về sau ông đều không thể chịu được khi phụ nữ chạm vào mình.

 

Cho đến khi, bà xuất hiện.

 

Bà chính là bất ngờ trong cuộc đời ông.

 

Mẹ ông lo lắng, một khóc hai náo ba treo cổ, không ngừng nhét phụ nữ cho ông, cho tới bây giờ cũng chưa ngừng.

 

“Lâm Thủy Dao, nếu miễn cưỡng tôi đã xem qua thể loại phim ấy chưa, thì tôi đây từng xem qua một bộ, là của cô diễn.”

 

Lâm Thủy Dao nhìn dung nhan anh tuần ấy, ông mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, vải vóc thượng hạng hoàn mỹ buộc vòng quanh tắm lưng ông cao ngắt, còn có đường cong vòng eo nam tính kia, phía dưới là đôi chân dài to, hình mẫu chuẩn nam thần hoàn mỹ cắm dục, khiến người ta thét chói tai và điên cuồng.

 

Lâm Thủy Dao thực sự rất khó tưởng tượng, một người đàn ông như vậy, lại thanh tâm quả dục đến độ này, máy năm nay một người phụ nữ cũng không có.

 

Tất cả hoài nghỉ của lão phu nhân đều hợp lý, đổi thành bất kỳ người đàn ông nào, bà cũng sẽ hoài nghi thân thể người nọ có vấn đề.

 

Nhưng, cơ thể Lệ Quân Mặc rất khỏe mạnh!

 

Đêm qua…

 

“Lệ tổng,” Lâm Thủy Dao chớp hàng mi nhìn ông: “Tôi muốn hỏi anh một câu, anh sẽ không… thích tôi đấy chứ?”

 

Lệ Quân Mặc cứng đò: “Cô nói cái gì?”

 

*Đều nói người đàn ông đều sẽ không cách nào quên người phụ nữ đầu tiên của mình, huống chỉ dáng dấp tôi xinh đẹp như vậy, lần đó chúng ta lại nồng nhiệt như thé, nếu như anh từ dục sinh yêu cũng không phải không có khả năng.”

 

Lệ Quân Mặc mím môi mỏng, từ trên cao liếc mắt bà: “Lâm Thủy Dao, tự mình đa tình cũng là một loại bệnh, tôi kiến nghị cô nên chữa trị kịp thời.”

 

Lâm Thủy Dao không hề tức giận, ngược lại thở dài một hơi, bà lấy tay vỗ vỗ lòng ngực mình: “Làm tôi sợ muốn chết, làm tôi sợ muốn chết, tôi còn tưởng rằng mình lại để lại nợ phong lưu chứ, dù sao con người của tôi chính là cao thủ trộm tim đó nha.”

 

“Lệ tổng, nói cho anh hay, con người tôi nói không với yêu đương, đàn ông chẳng qua là công cụ sinh con của tôi, rỗi rãnh cũng có thể trêu chọc một chút giải sầu, anh ngàn vạn lần đừng thích tôi, không có kết quả đâu!”

 

Lệ Quân Mặc – “công cụ sinh con”: “…”

 

Khuôn mặt tuấn tú ấy ‘xoát” một cái đen thùi, tâm tình phiền muộn lần nữa cuốn tới, không nói gì, ông hung ác trợn mắt nhìn bà, nhắc chân liền đi.

 

Ông… Ông đây là thế nào?

 

Chẳng lẽ… Lại tức giận à!?

 

Lâm Thủy Dao phát hiện tính tình của người đàn ông Lệ Quân Mặc này thật như nắng mưa, âm tình bắt định!

 

Này này này, tôi còn chưa hết giận đâu đấy, tôi mới là bé cưng cần được dỗ đó!

 

Lệ Quân Mặc đến thư phòng làm việc, quả nhiên làm việc mới là thứ ông quen thuộc, phụ nữ đối với ông mà nói có chút xa lạ.

 

Sau hai giờ, ông đứng dậy ra cửa, về tới phòng mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK