Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1873:

 

Một nụ hôn đứt quãng, ngừng rất nhiều ằn, lúc anh cảm giác thân thể không ỗn sẽ dừng lại, Lê Hương rất hiểu, hai người thời gian rất lâu không gặp nhau, khi hôn hít tự nhiên có một loại cảm giác tiểu biệt thắng tân hôn.

 

Mạc Tuân lần nữa hôn lên, cái lưỡi dài đánh lên hàm răng cô.

 

Lê Hương run rầy hàng mi, khẽ há miệng.

 

Mạc Tuân ôm lấy đầu lưỡi của cô, hôn một lúc lâu.

 

Tiếng nước giao hòa luôn khiến người ta mặt đỏ tía tai.

 

Lúc kết thúc Mạc Tuân dán sóng mũi cao trên khuôn mặt cô trơn mềm, khép mi thỏ dốc.

 

Khuôn mặt nhỏ của Lê Hương đỏ bừng, trong thanh thuần tràn ra vẻ quyến rũ của phụ nữ, thấy anh chau mày kiếm, cô vươn tay cầm bàn tay anh, nhỏ giọng hỏi: “Có phải rất khó chịu không ạ?”

 

Mạc Tuân cà cà khuôn mặt nhỏ của cô, tiếng nói khàn khàn vô cùng gợi cảm: “Biết khó chịu còn trêu anh?”

 

n ệ Z Lê Hương mât mây giây mới hiệu được ý tứ của anh: “khó chịu” của anh không phải là “khó chịu”của cô, cô liền nhắm mắt lại, ngượng ngùng khó khăn ngăn cản: “Mạc tiên sinh, anh đứng đắn một chút đi!”

 

BÚ”, Đỉnh đầu vang lên tiếng cười nhẹ vui thích của người đàn ông.

 

“Anh đang cười cái gì? Mạc Tuân, không cho cười!” Lê Hương lúc này mới có một cảm giác chân thật, Mạc tiên sinh của cô thật sự đã trở về.

 

“Lê Hương, dáng vẻ anh bây giờ, thân thể này, em không để ý chút nào sao?”

 

Vừa rôi lúc hôn anh nhìn cô, nhìn khuôn mặt nhỏ cô bị hôn đến ửng hồng, dáng vẻ mê ly không dứt.

 

Trong lòng anh biết cô không hè để ý, cô vẫn là rất yêu anh, một chút cử chỉ thân mật cũng khiến cô mặt đỏ tới mang tai, như nai con chạy loạn.

 

Chỉ là, thân thể anh bây giờ…

 

Lê Hương nhìn anh: “Em không biết cái gì gọi là để ý, em chỉ biết em muốn đi cùng anh, nhìn anh như vậy, em thấy đau lòng. Em vẫn yêu, thậm chí càng yêu hơn so với trước đây, em hy vọng anh mãi mãi cũng không rời bỏ em, vĩnh viễn ở cạnh em.”

 

Ặ Mạc Tuân nhìn dáng vẻ cô mêm mại, cô làm nũng với anh, bày tỏ với anh, anh vẫn luôn biết Lê Hương của anh là hiểu chuyện ngoan ngoãn như Vậy, cô sợ anh tự ti đa nghi, cho nên cô cho anh lời khẳng định chắc chắn trước.

 

Mạc Tuân nhẹ nhàng hôn lên trán cô, sau đó cầm tay cô, năm ngón tay đan vào nhau, cùng cô mười ngón tay giao chặt.

 

– Mỗi ngày một câu chuyện nhỏ của Mạc Liễu — Mạc Từ Tước trước đây cũng không thích đồ ngọt, trong cuộc đời chưa bao giờ ăn kẹo, nhưng sau khi gặp được Liễu Anh Lạc, anh mỗi một ngày đều là ngọt ngào.

 

Hiện tại cô gái mặt cong mày cười nhìn anh, đôi mắt này, làm cho anh cảm thấy như đã từng quen biết.

 

Dường như trước đó hai người từng quen biết, anh đã từng… trong giấc mộng gặp oô.

 

Ánh mắt đầu tiên lúc gặp cô ở chùa, từ nơi sâu xa có một thanh âm không ngừng nói với anh- đi mau! Đi nhanh điI Đừng gặp côi Thế nhưng cô gọi anh lại, lại dính tới, cứ như vậy, anh một bên bài xích cô, một bên lại bị cô hấp dẫn.

 

Ánh mắt của anh luôn sẽ ở trong biển người mênh mông tìm kiếm cô, cô mặt : cong mày cười lưu luyên bên người anh, luôn sẽ làm trái tim cứng rắn của anh sinh ra vài niềm vui nhỏ. Phồn hoa trước mắt như mây khói, Mạc Từ Tước 20 tuổi hay Mạc Từ Tước 50 hơn tuổi tang thương dày nặng đều bởi ở khoảnh khắc vì cô mà viên mãn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK