Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1993:

 

“Rượu vang mà cay?” Anh câu môi, ngược lại lộ ra ý cười.

 

“Đương nhiên cay, anh nếm thử đi.”

 

Diệp Linh vươn tay nhỏ bé nhận lấy ly : ran rượu trong lòng bàn tay anh, sau đó đút : rượu đỏ tới bên môi anh.

 

Cô Dạ Cân nhìn cô, sau đó uông rượu cô đút tới.

 

Diệp Linh không ngừng, ly rượu còn dư lại hơn phân nửa đều đút cho anh uống.

 

“Cố tổng, rượu đỏ đã uống xong, tôi có thể đi được chưa.” Diệp Linh chớp mi nhìn anh.

 

Trong cổ họng Cố Dạ Cẩn tràn đầy hương rượu đỏ say nồng, căn bản không phải cay, mà là ngọt, rất ngọt.

 

Khoảnh khắc đó anh đột nhiên rất muốn… tất muốn nếm thử miệng vị rượu trong miệng, xem thử đến cùng có cay hay không?

 

Bàn tay to của Cô Dạ Cân bâm mạnh vòng eo thon nhỏ như rắn nước của cô một cái, sau đó để cho cô đứng dậy: “Đi đi.”

 

Diệp Linh xoay người rời khỏi phòng bao.

 

Diệp Linh đi tới phòng tổng thống, cô cởi giày cao gót đi tới trước bàn trang điểm, kéo vạt áo lên nhìn một chút chỗ bị anh bóp qua, vừa rồi lực tay anh rất lớn, bóp một cái trực tiếp đã bóp tím da thịt mềm mại của cô rồi.

 

Diệp Linh tuyệt đối có lý do hoài nghỉ anh là một là người đàn ông bạo lực tình dục.

 

Lúc này “ding dong” một tiếng, chuông cửa phòng cô vang lên.

 

Diệp Linh đi tới mở rộng cửa, ngoài cửa là Hoa tỷ.

 

Hoa tỷ đi đến, đưa một chuỗi số điện thoại đến: “Linh Linh, em sao lại muốn số điện thoại của Sử tổng, lẽ nào, em muốn liên lạc với Sử tổng?”

 

Diệp Linh nhận lấy dãy số gật đầu: “Đúng vậy, em muốn gọi cho Sử tổng.”

 

Hoa tỷ lập tức liền há to miệng: “Linh Linh, chị cần phải nhắc nhở ngươi, vừa rồi ở trong phòng bao Cố tổng đã rất không vui rồi, nếu như Cố tổng biết em gọi điện thoại cho Sử tổng, hậu quả rất nghiêm trọng đó, cũng không phải là chuyện em tự tay đút Cố tổng uống ly rượu là có thể lừa được đâu.”

 

Diệp Linh không hé răng, cô trực tiếp lấy điện thoại của mình ra bấm số Sử tổng.

 

Rất nhanh, điện thoại đã tiếp thông, giọng Sử tổng uống say mềm truyền tới: “Alo, là… Là ai đó?”

 

“Sử tổng, là tôi.” Diệp Linh lên tiếng.

 

“Diệp… Diệp mỹ nhân?” Bên kia Sử tổng đã kết thúc bữa tiệc vào phòng mình, nghe được giọng Diệp Linh lão nhanh chóng đứng phắt từ trên ghế, vừa khiếp sợ vừa vui mừng nói: “Diệp mỹ nhân, sao cô lại gọi cho tôi?”

 

“Sử tông, là như vậy, tôi muôn biêt ít chuyện của mẹ tôi và Cố Hiền.” Diệp Linh không vòng quanh, đi thẳng vào vấn đề.

 

“Ah, là chuyện này à, chuyện của mẹ cô và Cố Hiền tôi có biết, hơn nữa biết rất rõ ràng, năm đó tôi và Cố Hiền là anh em tốt, đám cưới hào môn để hắn cưới Ôn Lam, nhưng hắn vô cùng không thích Ôn Lam, trong lòng chỉ mơ ước nữ thần trong lòng mình, cũng chính là Thiếu phu nhân của Diệp gia mẹ cô.”

 

“Mỗi lần tôi và Cố Hiền đi ra ngoài uống rượu, Cố Hiền đều nói mình chán ghét Ôn Lam, Ôn Lam là một tiểu thư khuê các, ở trên giường một chút tình thú cũng không có, mỗi lần hắn cùng Ôn Lam ngủ đêu phải tưởng tượng Ôn Lam thành mẹ cô.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK