Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 898:

 

Lệ Yên Nhiên vuốt vuốt ngực mình, ban nãy hù chết cô ta rồi, trái tim lo đến mức muốn nhảy ra ngoài, nhưng cô ta đã đổi tóc, lần giám định ADN này sẽ chứng minh bố và Lê Hương không phải quan hệ bó và con gái, nghi ngờ trong lòng bố cũng sẽ hoàn toàn loại bỏ, là chuyện tốt nhất lao vĩnh dật.

 

Kế tiếp cô ta phải nghĩ cách làm cho bố giúp cô ta gả cho Mạc Tuân, chỉ cần bố đáp ứng, vậy bố chắc chắn sẽ có cách?

 

Nghĩ tới những thứ này, cả người Lệ Yên Nhiên đều thả lỏng, lộ ra ý cười đắc ý.

 

Lúc này quản gia tư nhân thay quần áo xong từ trên lầu đi xuống, Lệ Yên Nhiên nhanh chóng nói: “Chú quản gia, túi nilon này cháu vẫn luôn nhìn, không có ai động vào đâu ạ.”

 

Quản gia tư nhân liếc Lệ Yên Nhiên, ánh mắt kia hết sức có thâm ý: “Được, cảm ơn Đại tiêu thư, tôi đi trước.”

 

Quản gia tư nhân rời đi.

 

Trong buổi diễn đàn học thuật, Lê Hương và viện sĩ Khâu ngồi ở bên tay trái, đây là vị trí của nhân viên y tế, đối với những dịp lớn như thế này, chỗ ngồi đều được sắp xếp từ trước.

 

Lê Hương nghiêng mặt, nhìn về phía vị trí bên tay phải, bên tay phải là vị trí của giới thượng lưu quý tộc của Đề Đô, hiện tại Mạc Tuân ngồi ở vị trí đầu tiên bên tay phải, là hậu duệ quý tộc đời mới thương giới của Đề Độ, vị trí ngồi cũng tượng trưng cho thân phận của anh.

 

Lúc này MC cười nói: “Kế tiếp mời Prof. Lê đọc bài diễn thuyết học thuật của cô ấy, hãy dành tặng cô ấy một tràng võ tay nào.”

 

Màn diễn thuyết của Lê Hương là tiết mục áp chót, cũng là tiết mục được mọi người mong đợi nhất, viện sĩ Khâu cười nói: “Lê Hương, đi đi con, đừng lo lắng, đây là sân khấu của con.”

 

“Dạ, con biết rồi ạ.” Lê Hương cầm laptop của mình, tự nhiên ung dung đi lên sân khấu.

 

Đôi mắt trong vắt của cô bình thản nhìn về phía toàn trường, cất lên tiếng nói thanh lệ: “Chào mọi người, tôi là Lê Hương, rất vinh hạnh có cơ hội ở chỗ này chia sẻ cùng mọi người luận văn học thuật mới nhất của tôi, đề tài hôm nay tôi muốn nói là hệ thống thần kinh Neuro…”

 

Mạc Tuân nhìn Lê Hương trên sân khấu, tất cả ánh đèn đều tỏa rực xuống người cô, cô ở trên sân khấu thuộc về mình dõng dạc phát biểu, đôi mắt đặt biệt sáng ngời, giống như những vì sao rơi trên bầu trời, lắp lánh tỏa sáng.

 

Giờ đây, tất cả các nền tảng xã hội đều đang đồng loạt cập nhật bài diễn thuyết học thuật của Lê Hương, ngay cả màn hình LCD lớn ở các phố buôn bán trung tâm của Đề Đô cũng là bóng người tuyệt lệ của cô, toàn bộ người trong thành phố đều chậm rãi dừng chân, bọn họ đều ở đây ngước nhìn cô gái này.

 

Cô bây giờ rực rỡ lắp lánh, càng truyền đi một loại tín ngưỡng kiên định.

 

Sau một tiếng, bài diễn thuyết kết thúc, hiện trường tiếng vỗ tay vang dội như sắm, giới kỳ tài của y học không ngừng gật đầu, tràn đầy tán thưởng Lê Hương.

 

“Không ngờ trong thời gian ngắn như vậy Lê Hương lại có phát hiện mới ở hệ thần kinh Neuron, đây thật sự là “Trường Giang sóng sau đè sóng trước”, những đợt sóng trước như chúng ta đây sẽ bị đập chết trên bờ cát mắt.”

 

“Viện sĩ Khâu nhận cô học trò này ở đâu thế hả, đúng là một bảo vật.”

 

“Prof. Lê chỉ mới 20 tuổi, thật đúng là khiến người người kinh ngạc.”

 

Hai mươi năm trước Đề Đô cũng rất náo nhiệt, bởi vì có hai thiếu nữ, một là Lâm Thủy Dao, một là Liễu Anh Lạc, năm đó các cô ấy cũng khiến người người kinh ngạc.

 

Hai mươi năm sau Đề Đô lại náo nhiệt lần nữa, vì Lê Hương tới, cô hôm nay tiến lên sân khấu thuộc về mình lần nữa khiến người người kinh ngạc.

 

: Mạc Tuân ngồi ở phía dưới nhìn Lê Hương, ánh mắt của anh chưa từng dời khỏi người cô, anh đột nhiên nghĩ tới mùa xuân năm nay cô từ nông thôn ngồi xe lửa đi tới bên cạnh anh, hiện tại đã là mùa đông rồi, đây là năm đầu tiên cô ở bên cạnh anh, anh tận mắt nhìn cô trưởng thành từng chút, càng ngày càng thêm nở rộ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK