Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1962:

 

Đặng Tường nhìn Mạc Tuân, lúc Mạc Tuân nói lời này rất nghiêm túc, thậm chí trên gương mặt anh tuấn còn rạo rực rõ vẻ mềm mại lưu luyến, liên quan đến… hạnh phúc.

 

Lúc này bên tai liền truyền đến giọng nói động nhân: “Đặng tổng, chào ông.”

 

Đặng Tường nhanh chóng ngắng đầu, hắn ở phía trước thấy được thân ảnh tuyệt sắc tiên khí của Lê Hương, Lê Hương từ trong ngọn đèn sáng chói đi đến, làn váy lụa mỏng tung bay uốn lượn đầy đất, gần như từng bước nở rộ hoa sen.

 

Đây là lần đầu tiên trong đời Đặng Tường thấy Lê Hương, từ đó về sau trong năm tháng hăn không thê gặp qua cô gái nào phong hoa hơn Lê Hương, lúc cô rủ mi cười nhẹ đều là sức mạnh thong dong kiên định cơ trí.

 

Đặng Tường nhanh chóng hoàn hồn: “Lục… Mạc thái thái, chào cô.”

 

Lê Hương mỉm cười: “Đặng tổng, hôm nay là mời ông tới uống rượu mừng, không có ý tứ gì khác, không cần khẩn trương, ông có thể tự nhiên.”

 

“Được… được, cảm ơn Mạc thái thái.”

 

Đặng Tường xoay người bỏ chạy.

 

Nhìn bóng lưng Đặng Tường chạy trối chết, Mạc Tuân đi tới, vươn bàn tay giữ bàn tay nhỏ Lê Hương trong lòng bàn tay của mình: “Quán oản, nhìn em kìa, em hù Đặng tổng bỏ chạy.”

 

Lê Hương ngâng khuôn mặt tuyệt sắc lớn chừng bàn tay nhỏ nhìn Mạc Tuân, thè lưỡi: “Nào có? Em là thật lòng mời ông ta tới uống rượu mừng.”

 

Mạc Tuân thương yêu nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô: “Quán oản, đây là series lừa gạt bản thân của em thôi, ai mà tin? Nói đi, em lại có ý định quỷ quái gì?”

 

Lê Hương thở dài một cái, sau đó câu môi: “Cuộc sống tốt đẹp như vậy, em muốn tất cả mọi người đều không có tiếc nuối mới được.”

 

Đặng Tường và tân sủng cùng đi tản bộ, tân sủng kia trong khoảng thời gian này theo Đặng Tường trải qua cuộc sống ngợp trong vàng son, hiện tại lại tới hôn lễ thịnh thế như vậy, đập vào mắt đều là xa hoa, làm người ta chắt lưỡi, cô ta không khỏi đều có chút muốn bay lên trời.

 

Lúc này nhân vật chính tối nay Lâm Thủy Dao đi ra, bà liếc mắt liền thấy được tân sủng kia.

 

“Chờ một chút.” Lâm Thủy Dao nhanh chóng chặn đường tân sủng.

 

Bước chân tân sủng dừng lại, quan sát Lâm Thủy Dao trên dưới: “Cô là ai?”

 

Lâm Thủy Dao nhìn tân sủng: “Cô không cần phải quan tâm tôi là ai, Đặng Tường đâu, tôi tìm Đặng Tường!”

 

Lâm Thủy Dao hoàn toàn không ngờ cái tên Đặng Tường cầm năm tỷ tiền bán thân của bà đi tiêu dao sung sướng vậy mà giờ lại đến dự hôn lễ của bà, da mặt này dày đến mức làm người ta không cách nào hình dung.

 

Tới rồi thì tốt, bà vừa lúc muốn đòi tiền Đặng Tường!

 

Tân sủng vừa nghe Lâm Thủy Dao tìm Đặng Tường liền sinh địch ý: “A, tao nhớ ra rồi, mày chính là con hầu mà anh Tường của tao mual”

 

“lân Con hầu Lâm Thủy Dao: “…”

 

Đặng Tường ông lăn ra đây cho tôi, xem tôi có đánh chết ông không!

 

Tân sủng cả người đêu trở nên âm dương quái khí, cô ta tưởng con hầu Lâm Thủy Dao này là muốn câu dẫn Đặng Tường thăng chức, nên chỉ vào Lâm Thủy Dao liền mắng: “Mày tìm anh Tường làm cái gì, tao nói cho mày biết, tao hiện tại là bạn gái chính quy anh Tường, anh Tường nói người anh ấy thích nhất là tao, mày đừng có đánh chủ ý lên anh Tường, nếu như mày lại quấy rầy Tường Ca, tao liền báo cảnh sát!”

 

Một tiếng này lại một tiếng “anh Tường”

 

là thật sự khiến Lâm Thủy Dao không khỏe, hơn nữa tân sủng còn xem Đặng Tường thành bảo bối của mình, Lâm Thủy Dao: “…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK