Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 282

Tiểu Ngũ có thể cảm giác được Nhị thiếu đôi với Lê Hương rất khác, lầy chuyện lúc nãy tới nói, Nhị thiếu yêu câu anh ta đánh Triệu Lập Anh, còn đích thân đưa Đại La Tâm Kinh cho Lê Hương.

 

Nhị thiếu nhà anh ta không phải là người thích tọc mạch, có bao nhiêu cô gái thích Nhị thiêu, sao anh ấy có thể đề ý Lê Hương?

 

Đột nhiên, cả người Tiểu Ngũ cứng đờ, bên tai vang lên lời cô ây đã kết hôn rồi..

 

Trời ạt Đầu Tiểu Ngũ nỗ “rằm” một tiếng, chẳng lẽ… cô gái kia… là Lê Hương ư?

 

Nhưng mà, nhưng mà Lê Hương đã kêt hôn, hơn nữa người cô ây còn gả không phải ai khác, cô ây gả cho Đại thiêu gia mài Lê Hương là chị dâu của Nhị thiêu!

 

Tiểu Ngũ thậm chí còn không nghe được tiêng thở của chính mình, anh ta quá kinh ngạc, giông như anh ta đang dòm ngó bí mật của Nhị thiếu, nhất thời khó có thể tiếp nhận.

 

Đúng lúc này, một cơn gió nhẹ thi bạy tờ giấy trên bàn của Mạc Tử Tiễn, đề lộ mảnh giây phía dưới, trên đó có vẽ một người.

 

Đó là một cô gái, trên mặt cô ấy có đeo khăn che mặt.

 

Người này Tiểu Ngũ không thể nào quen thuộc hơn, thật sự là… Lê Hương!

 

Mạc Nhân Nhân ở đầu dây bên kia nói: “Tử Tiễn, cô gái đã có thể phẫu: thuật trên đường với cháu, bác cũng cảm thấy rât kinh ngạc, nên lúc đâu bác mới cô gắng bác bỏ nghị luận của mọi người, Ủng hộ chảu đến Hải Thành. Nhưng nêu cô gái đó đã có gia đình rôi, vậy đã rõ bọn cháu hữu duyên vô phận, đừng buôn, vì bác có quen một nữ thiên tài y khoa. Tử Tiễn, bác dám cam đoan cháu nhất định sẽ thích cô gái thiên tài này!”

 

Mạc Tử Tiễn rũ xuống mi mắt tuần mỹ: “Để sau rồi nói ạ, không có gì thì cháu cúp máy trước.”

 

“Vậy thì gặp rồi nói tiệp, Tử Tiên, tôi nay cháu nhất định phải tới U Lan Uyên!” Mạc Nhân Nhân không thể không nhắc nhở.

 

Mạc Tử Tiễn trực tiếp cúp điện thoại.

 

Bên này, Lê Hương đưa quyền Đại La Tâm Kinh cho giáo sư Tiền, giáo sư Tiền đã không làm khó cô nữa, đề cô về.

 

Lê Nghiên Nghiên trọn tròn mắt, quyền Đại La Tâm Kinh không phải bị Triệu Lập Anh giâu đi rồi ư, sao Lê Hương có được?

 

Khi Lê Nghiên Nghiên tìm thây Triệu Lập Anh, trên mặt Triệu Lập Anh đã.

 

có thêm vài dâu tay xanh xanh tím tím, trông vừa buôn cười vừa chật vật.

 

Việc này chắc chắn là do Lê Hương đã tìm người làm!

 

Triệu Lập Anh nhanh chóng tìm thây Lê Hương, tức giận nói: “Lê Hương, có phải cô tìm người đánh tôi không?”

 

Lê Hương nhìn thấy vết thương trên mặt Triệu Lập Anh nhất thời không nhịn được mà bật cười “phụt”

 

một tiếng.

 

“Lê Hương, cô còn cười được, nhất định là cô tìm người đánh tôi rồi, người đó đánh tôi xong liền mang Đại La Tâm Kinh đi.”

 

Lê Hương nhịn không được cười, hóa ra Đại La Tâm Kinh Ìà do Triệu Lập Anh giâu đi!

 

Người đánh Triệu Lập Anh là… người đàn ông thích ngủ kia sao?

 

Đáp án này chắc chắn quá rồi.

 

Lê Hương không ngờ người đàn ông cao ngạo lạnh lùng kia lại hết lần này đến lần khác giúp CÔ, lần này cô nợ TẾNH một câu “cảm ơn”. : “Triệu Lập Anh, anh nói tôi tìm người đánh anh, anh có bằng chứng không?

 

Cái mặt dài của anh bị đắm đến như vậy, sao tôi biết được có phải kẻ thù anh nhiều quá nên người ta tới đánh anh không?”

 

Triệu Lập Anh lại chứng kiến miệng lưỡi sắc bén của Lê Hương, anh ta tức giận: “CôiI”

 

“Cô cái gì mà cô? Có bản lĩnh thì chúng ta đến chỗ chủ nhiệm Chu làm rõ thử xem, còn phải nói xem sao anh lại giâu Đại La Tâm Kinh đi, xem ra ở viện quan sát không thê giữ được lòng nóng nảy của anh nhỉ, nêu anh muôn bị đuôi khỏi viện nghiên cứu Xu Mật nhanh thì tôi có thể thành toàn cho anhl”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK