Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1588:

 

Lệ Quân Mặc bắn mắt sang thư ký riêng.

 

Thư ký riêng hận không thể tát mình một bạt tai.

 

Lúc này thân hình cao lớn của Lệ Quân Mặc chợt đứng dậy, ông bước đến trước cửa số sát đất, ông kéo cà- vạt nơi cần cổ xuống, trong đầu đều là khuôn mặt nhỏ minh diễm động nhân kia của Lâm Thủy Dao, bà mang thai thật à?

 

Từ lúc trở về, ông cũng không chạm qua bà, bà lấy chủng ở đâu ra mà mang thai?

 

Xem ra bà cùng thằng đàn ông khác ở cùng một chỗ!

 

Cũng đúng, mấy năm nay bà ở Lan Lâu Cổ Quốc, ông không hề biết bà đã sống thế nào, Lệ Quân Mặc cũng cảm thấy tóc mình cũng bắt đầu xanh biếc luôn rồi.

 

*Như đã giải thích ở các Chương trước, với người Trung màu xanh lá hàm ý cho việc bị ngoại tình, cắm sừng, từ đó các từ như cỏ xanh, nón xanh, tóc xanh hay thứ gì có màu xanh lá đều ám chỉ việc bị cắm sừng.

 

Khoản nợ này ông sẽ không đề yên cho bà!

 

*Đi thăm dò cho tôi, tôi muồn biết thằng đàn ông kia là ail”

 

Thư ký riêng đi theo phía sau Lệ Quân Mặc nhiều năm, vẫn là lần đầu tiên thấy người đàn ông nổi giận như thé, người thừa kế của gia tộc hào môn, ông hiểu được cách khống chế và thu liễm tâm tình của mình, thế nhưng dường như khi gặp Lâm Thủy Dao kia, ông trở nên không giống mình nữa.

 

“Vâng, chủ tịch.”

 

*Còn nữa, một tỷ hai trăm triệu kia cô ta vẫn chưa trả, nếu như không trả nỗi tiền lần nữa liền gửi hàm luật sư cho cô tôi, nếu cô ta đi cầu tôi, bảo cô ta ở trong biệt thự chờ tôi…”

 

“Chủ tịch,” Thư ký riêng không thể không ngắt lời Lệ Quân Mặc: “Ngay vừa mới rồi, Lâm tiểu thư đã gửi một tỷ hai trăm triệu rồi ạ.”

 

Thân hình cao lớn của Lệ Quân Mặc chợt cứng đờ, ông xoay người, hàn ý trong tròng mắt lóe ra tia bất ngờ: “Cậu nói cái gì?”

 

Ông không tin Lâm Thủy Dao có năng lực này có thể có được một tỷ hai trăm triệu, như vậy khoản tiền này ở đâu ra?

 

Lẽ nào thằng đàn ông kia cho bà?

 

“Chủ tịch, Lâm tiểu thư gửi một tỷ hai trăm triệu rồi, hơn nữa, Lâm tiểu thư còn gửi một tỷ hai trăm triệu lẻ một trăm, Lâm tiểu thư nói, nói…”

 

Nhiều hơn một trăm triệu.

 

“Nói cái gì?”

 

“Lâm tiểu thư nói, nếu phải tính sổ cho ra lẽ, vậy cũng không thể để cho ngài thua thiệt, dù sao cũng… bóc tem ngài, một trăm triệu này là… tiền boa cho chủ tịch…”

 

Gò má anh tuần của Lệ Quân Mặc nhanh chóng giần giật, bà nói cái gì?

 

Một trăm triệu cho ông làm tiền típ, xem ông là trai bao?

 

Ông giận quá thành cười, bờ môi mỏng lạnh móc ra độ cong u ám: “Nói cho cô ta biết, néu cho tiền boa, một trăm triệu là quá ít.”

 

Một trăm triệu cũng không cảm thấy xấu hỗ mà đưa cho ông?

 

Thư ký riêng muốn khóc: “Chủ… Chủ tịch, Lâm tiểu thư sớm dã đoán được ngài sẽ cảm thấy ít, cho nên Lâm tiểu thư lại nói, nói… kỹ thuật của ngài thực sự quá kém, tối đa chỉ có cái giá này, một trăm triệu thôi, nhiều hơn không GỐ:, Gương mặt anh tuần của Lệ Quân Mặc xanh mét, người phụ nữ chết bằm này: “Đi thăm dò cho tôi, tra ra một tỷ hai trăm triệu của cô ta là từ đâu tới, tra ra thằng đàn ông kia là ail”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK