Chương 965:
Lê Hương đi vào nhà ăn, đầu bếp nữ bưng một tô canh cá trích chưng ra ngoài: “Lê tiểu thư, canh cá trích rất tốt với cơ thể phụ nữ, nhân lúc còn nóng cô mau ăn đi.”
Lê Hương nghe thấy mùi canh cá, cô nhanh chóng chau đôi mày thanh tú.
“Lê tiểu thư, cô làm sao vậy?”
“Không sao.” Lê Hương cầm muỗng lên, bắt đầu ăn canh cá trích.
Thế nhưng canh còn chưa vào miệng, cô đã thấy buồn nôn, ngực dâng lên nước chua, cô muốn nôn.
Lê Hương nhanh chóng nhịn xuống cảm giác muốn nôn này: “Bây giờ tôi không có hứng ăn, tôi vào ngủ một lát trước, lát nữa rồi ăn.”
“Vâng Lê tiểu thư.”
Lê Hương đi nhanh vào phòng.
Vừa vào gian phòng, cô liền chạy tới phòng tắm, khom lưng phun xuống phía bồn cầu.
Nhưng cô vẫn chưa ăn gì cả, nôn ra đều là nước chua.
Loại cảm giác này quá khó chịu, viền mắt Lê Hương đỏ bừng, bên trong còn dâng lên một tầng trong suốt hơi nước, tay đè xuống ngực mình, vất vả lắm mới ngưng được nôn mửa.
Cô bị gì thế này? Lê Hương nhớ tới kỳ kinh của mình đã rất lâu rồi chưa đến, chu kỳ của cô vẫn rất đều, vậy mà lần này lại đến chậm.
Hai lần trước lúc cô cùng Mạc Tuân đều là giai đoạn nguy hiểm, tuy anh đã dùng biện pháp tránh thai, nhưng cũng không loại trừ khả năng bất ngờ.
Lễ nào, cô mang thai? Hàng mi nhỏ dài của Lê Hương không ngừng run rầy, với tình trạng với Mạc Tuân trước mắt, cô tuyệt đối không thể có con, một khi có con, ràng buộc giữa hai người càng sâu.
Lê Hương nhanh chóng vươn tay, bắt mạch cho mình.
Rất nhanh, đôi đồng tử trong suốt kịch liệt co rút lại, cô đã có được đáp án, cô thực sự… mang thai?
Cô mang thai rồi?
Lê Hương ngòi liệt trên thảm lông dê mềm mại, há miệng to thở dốc, cô ngàn lần không ngờ rằng chính mình lại mang thai ngay giờ phút quan trọng như vậy.
Lê Hương chậm rãi đưa tay đặt trên vùng bụng bằng phẳng của mình, nơi đây của cô đã có một sinh mệnh nhỏ sao? Đây là con của cô và Mạc Tuân.
Vừa rồi cô bắt hỉ mạch của mình, bởi vì cô trúng độc, dưới loại tình huống này cô hẳn sẽ rất khó mang thai, cho dù mang thai đứa con cũng có khả năng không khỏe mạnh. Nhưng hỉ mạch đập mạnh mẽ, lực sinh mệnh thai nhỉ vậy mà vô cùng mạnh mẽ.
Cô mang thai rồi?
Cô nên làm cái gì bây giờ? Ngay lúc đầu óc Lê Hương rối loạn, đột nhiên bên ngoài truyền đến giọng đầu bếp nữ: “Tiên sinh, anh đã về?”
Trong lòng Lê Hương khẽ động, Mạc Tuân đã về.
Anh đã tỉnh, hơn nữa còn về nhanh như vậy.
Lê Hương cũng không muốn nói chuyện mang thai cho anh, một khi anh biết được vậy thì cô không cách nào rời đi.
Cô vẫn chưa nghĩ ra tốt cuộc có muốn đứa bé này hay không? Lê Hương nhanh chóng đứng dậy, cô đứng trước đài rửa mặt mở vòi nước ra, dùng nước lạnh vỗ khuôn mặt nhỏ của chính mình.