Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 933:

 

Lê Hương ngơ ngác, vì sao cô không thể ra ngoài? “Ah, là như vậy, Lê Hương cháu còn không biết sao, Lệ Yên Nhiên căn bản không phải là con gái Lệ Quân Mặc, cô ta là con gái của quân vương Hoa Tây Châu Thượng Quan Đằng, cũng chính là trưởng công chúa điện hạ Hoa Tây Châu, hiện tại Thượng Quan Đằng đã tới Đề Đô, gã này rất nguy hiểm tà ác, hắn nhất định sẽ nhầm về phía cháu, vì an toàn của cháu…

 

khoảng thời gian này cháu phải ở nhà, không thể chạy loạn ra ngoài.”

 

Lông miLê Hương nhỏ dài run lên, Lệ Yên Nhiên dĩ nhiên không phải thiên kim đại tiểu thư Lệ gia, mà là trưởng công chúa điện hạ Hoa Tây Châu 2 Cô thật sự không ngờ đến Lệ Yên Nhiên lại có thân thế khác.

 

Hoa Tây Châu? Thượng Quan Đằng? Đôi mắt sáng của Lê Hương lóe lên ánh sắc lạnh, cô cảm giác mình mấy ngày này ở trong Tây Uyễn, bên ngoài đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đắt.

 

Cô có một loại dự cảm, lại có giông tố sắp kéo đến rồi.

 

Hơn nữa, vòng xoáy của trận giông tố này đang hướng cô mà tấn công tới.

 

Hình như cô đã bỏ lỡ gì đó.

 

Lê Hương mỉm cười: “Bà nội, không sao đâu ạ, cháu chỉ ra ngoài một lát thôi, tự cháu sẽ cẩn thận, nếu như Thượng Quan Đẳng thay con gái trả thù nhắm về phía cháu, vậy vừa vặn cháu phải gặp ông ta.”

 

Nói xong, Lê Hương chạy đi.

 

“Lê Hương!” Lão phu nhân nhanh chóng chắn trước mặt Lê Hương.

 

Động tác đột ngột của lão phu nhân khiến Lê Hương khựng lại, Lê Hương nhanh chóng ngước mắt, cô xuyên qua cửa sổ sát đất sáng bóng thấy được bên ngoài, bên ngoài vậy mà lại có rất nhiều hộ vệ áo đen.

 

Hộ vệ áo đen canh giữ toàn bộ Tây Uyễn.

 

Trong lòng Lê Hương lập tức vang lên tiếng chuông báo động, những hộ vệ áo đen này là bảo vệ cô, còn không để cô ra ngoài, cô bị cắm chân? Không đúng.

 

Ngày hôm nay tất cả đều có vẻ rất bất thường, nhất định là đã có chuyện gì xảy ra mà cô không biết.

 

Trong lòng Lê Hương đã nhắc lên sóng to gió lớn, nhưng trên mặt lại tỉnh rụi, cô nhìn lão phu nhân, giả ngốc hỏi: “Bà nội, bà sao vậy ạ?”

 

Lão phu nhân nhìn cặp mắt mùa thu sáng trong kia của cô gái, .

 

hiện tại cô mang theo vài phần ý cười nhìn bà, đáy mắt trong suốt thấy đáy, như thể thấy thấu lòng người ta.

 

Lão phu nhân biết cô bé trước mắt này không phải người phàm, cô thông tuệ tựa băng tuyết, rực rỡ mà lóng lánh, việc này không lừa cô được bao lâu.

 

Nhưng, có thể lừa được một ngày thì lừa một ngày.

 

Lão phu nhân nhanh chóng đưa tay đè xuống trái tim mình: “Ôi Lê Hương, tim bà đau quá, mau, mau đỡ bà về phòng nghỉ ngơi.”

 

Lê Hương đỡ lão phu nhân về phòng, cô không nói gì thêm, cũng không làm cái gì, mặt ngoài gió êm sóng lặng.

 

Buổi tối lúc Lê Hương chỉ đành không nhanh không chậm về gian phòng mình, cô mở laptop ra muốn xem tin tức gần đây, nhưng cô phát hiện toàn bộ tín hiệu internet bị cắt, trạng thái của cô hiện tại rất giống với cắt đứt tất cả liên hệ với thế giới bên ngoài, bị giam cầm ở đây.

 

Lê Hương lấy điện thoại của mình ra, bắm số của Diệp Linh.

 

Nhưng nhạc chờ cứ reo một lần lại một lần, vẫn không ai nhắc máy.

 

Lê Hương chậm rãi chau hàng mày thanh tú, dự cảm không lành trong lòng càng ngày càng mãnh liệt.

 

Giống như là… Mạc Tuân đang có chuyện gì gạt cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK