Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2395:

 

Hà Băng cảm thấy, ba năm trước đây cô nên giết anh quách cho rồi!

 

Ngày hôm sau, Đường Ngọc lái xe thể thao đến cổng trường Hà Băng, sau đó gọi điện thoại cho cô.

 

“Alo.” Giọng nói nhã nhặn thanh lạnh của Hà Băng truyền tới.

 

Đường Ngọc nắm điện thoại: “Băng Băng, bây giờ em tan học chưa, anh ở trước cổng trường em, đêm nay có thể gặp mặt không, anh mời em ăn cơm tôi.”

 

Bên kia Hà Băng im lặng hai giây, sau đó nói: “Đường Ngọc, đừng lãng phí thời gian trên người em, cũng đừng để ý mẹ em thích anh bao nhiêu, hai chúng ta không có khả năng.”

 

Đường Ngọc cứng đờ, kỳ thực thái tử gia gia thế giàu có như anh ta vô cùng được hoan nghênh, con gái thích anh ta nhiều không đếm xuẻ, thế nhưng Hà Băng lại là một ngoại lệ.

 

Cô vô tình cự tuyệt anh, không để cho anh ta một tia hi vọng cùng cơ hội.

 

“Băng Băng…” Đường Ngọc còn muốn nói tiếp.

 

Thế nhưng “tút tút”, bên kia đã truyền đến âm thanh bận, Hà Băng cúp điện thoại rồi.

 

Đường Ngọc đều có thể tưởng tượng dáng vẻ trong trẻo nhưng lạnh lùng lãnh đạm của cô, anh dám khẳng định, nếu như không phải ngại vì giao tình của hai nhà Đường Dương, cô đã lười nói chuyện với anh.

 

Ba năm nay người theo đuổi cô nhiều như cá ngoài đại dương, thế nhưng đều chết yêu khi chưa kịp chạm bờ.

 

Tâm tình Đường Ngọc không tốt lắm, cho nên trực tiếp lái xe đến quán bar, uống rượu giải sầu.

 

Đường Ngọc lấy điện thoại ra, lại bám một số điện thoại.

 

Tiếng nhạc chờ du dương reo một lần, sau đó đường dây kết nối, một tiếng nóitrầm thấp từ tính truyền tới: “Alo, Đường Ngọc.”

 

Là Tiêu Thành.

 

Đường Ngọc rất thích vị dượng này của mình, gần như xem là thần tượng tới ngưỡng mộ, nên khi bị cô gái mình yêu cự tuyệt, anh ta liền gọi cho Tiêu Thành kể sầu trước tiên.

 

“Alo dượng à, dượng bây giờ có thì giờ rảnh không, dượng qua quán bar này, con mời dượng uống rượu.”

 

Tiêu Thành nghe được tiếng huyên náo nơi đó, nhíu mày hỏi: “Đường Ngọc, cậu ở quán bar uống rượu?”

 

“Đúng vậy.”

 

“Cậu ở quán bar uống rượu Hà Băng biết không, cậu có thời gian sao không đên với cô ây?”

 

Đường Ngọc sửng sốt một chút, anh ta không ngờ dượng lại nhắc đến Hà Băng, dượng hẳn chưa quen thuộc với Hà Băng chứ!?

 

“Dượng.,… trước đây dượng có quen biết với Hà Băng à?” Đường Ngọc nghi ngờ hỏi.

 

Tiêu Thành cũng phát hiện mình nói lời không nên nói, anh chỉ là… Hà Băng nhất định là phải cùng Đường Ngọc kết hôn, anh không hy vọng Đường Ngọc sẽ đi đến mấy chỗ như quán bar kia.

 

Có rất nhiều nơi giải trí mua vui dưới danh Tiêu Thành, nào là quán bar, hội sở xa hoa, club… Ở đó đều là cái hang để vung tiền như rác, hơn nữa mỹ nữ như mây, có rât nhiêu cám dô, anh đã từng thấy rất nhiều người đàn ông lạc lối ở trong đó, khiến vợ con ly tán, cho nên anh không hy vọng Đường Ngọc giao thiệp đi vào cái chốn ấy.

 

Hiện tại Đường Ngọc hỏi anh và Hà Băng trước đây có quen biết hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK