Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 969:

 

Mạc Tuân quả nhiên vẫn là Mạc Tuân, vẫn là ngang, ngược, ngâu như cũ.

 

“Ting ting ting…” Mạc Tuân một giây sau liền nhận được vô số hồi âm từ quần chúng ăn dưa.

 

Bạn A trên mạng: Mạc tổng, tặng hoa hồng đi, con gái đều thích hoa hồng, hoa tươi tặng mỹ nhân.”

 

Bạn B trên mạng: “Mạc tổng, đưa Hạ mỹ nhân xem phim buồn ấy, ngay lúc cô ấy khóc bù lu bù loa thì anh ôm cô ấy vào lòng.”

 

Bạn C trên mạng: “Mạc tổng, nếu là anh thì căn bản cũng không cần phiền toái như vậy, phụ nữ mà, ở trên giường chỉnh phục cô ấy!”

 

Mạc Tuân nhìn đống top comments, lần này anh không trả lời thẳng, mà là ngón tay khẽ động, treo tiền thưởng cho bạn C trên mạng.

 

Mọi người lại nỗ tung… á, Mạc Tuân nghe theo ý kiến của bạn C€ kìa.

 

Bạn C đó đã ôm thật chặt núi tiền thưởng, chìm ngập trong vô số tiếng vỗ tay hâm mộ và ghen ty của cư dân mạng.

 

Mạc Tuân đăng xuất, đặt điện thoại xuống, anh cầm bút máy bắt đầu phê duyệt văn kiện, lúc này anh mới bâng quơ hỏi: “Mấy ngày này cô ấy ăn uống thế nào?”

 

Sùng Văn thông minh hơn chút: “Hồi thiếu chủ, nghe Thượng Võ nói, Lê tiểu thư gần đây khẩu vị vẫn luôn không tốt, ăn rất lệ Những thứ này đều là Thượng Võ nói, không phải anh ta nói đâu đấy nhé?

 

Cái gì? Mạc Tuân vứt bút máy trong tay, anh ngẳng đầu nhìn về phía Sùng Văn: “Khẩu vị cô ấy không tốt, vì sao anh không sớm báo cho tôi?”

 

“Thiếu chủ, là anh nói, gần đây không được báo cáo chuyện của Lê tiểu thư cho anh.” Sùng Văn ấm ức nói.

 

Mạc Tuân: “Tôi bảo anh câm miệng mà bây giờ anh vẫn nói chuyện được đấy thôi?”

 

Sùng Văn lập tức bị chận á khẩu không trả lời được.

 

Mạc Tuân đứng dậy, xách áo khoác cùng chìa khóa xe: “Ngoại trừ khẩu vị không tốt, còn gì nữa không?”

 

“Nghe Thượng Võ nói, Lê tiểu thư gần đây rất nghe lời, vẫn luôn ở trong biệt thự Phong Lâm, cũng không còn muốn đi ra ngoài, nhưng cơ thể Lê tiểu thư hơi yếu ớt, gần đây rất thích ngủ.”

 

“Đã biết.” Mạc Tuân trực tiếp rời đi.

 

Sùng Văn nhìn bóng lưng Mạc Tuân rời đi liền suy nghĩ, ở trước mặt anh ta cả ngày đều hung dữ như một dã thú ăn thịt người, thế nhưng đến trước mặt Lê tiểu thư, thiếu chủ liền mềm thành sói xám.

 

Không phải có năng lực chịu đựng sao, có bản lĩnh đến trước mặt Lê tiểu thư cũng dữ y như với tôi đi, hứ?

 

Sùng Văn không phục hừ hừ.

 

Mạc Tuân lấy tốc độ nhanh nhất chạy về biệt thự Lâm Phong, thím Triệu tiến lên đón: “Tiên sinh, Lê tiểu thư đã ngủ ân rÖI.

 

Mạc Tuân thay giày ở huyền quan, anh nhìn cửa phòng đóng chặt trên lầu, hạ giọng hỏi: “Khẩu vị của cô ấy vì sao không tốt?”

 

“Hồi tiên sinh, tôi cũng không biết, Lê tiểu thư hiện tại không đụng đến một chút dầu, đồ ăn đều rất thanh đạm, buổi tối tôi làm một tô mì, Lê tiểu thư miễn cưỡng ăn nửa chén nhỏ, tôi nhìn Lê tiểu thư hơi mệt mỏi, cả người như đau ấy, cũng không biết có ngã bệnh không?”

 

Mạc Tuân nhanh chóng chau mày, anh nhấc đôi chân dài, lên lầu.

 

Đẩy ra cửa phòng ngủ, bên trong trong chỉ bật một ngọn đèn mờ, Lê Hương nằm ở trên giường đã ngủ rồi, cuộn mình thành một cục nhỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK