Chương 688:
Phòng thay đồ đã đóng lại, Lam Yên thoải mái thở ra một hơi, bà nhìn nhân viên trong quầy: “Cô bé, tôi còn muốn mua vài chiếc váy, cô qua đây cho tôi.”
Nhân viên nhiệt tình đi tới: “Phu nhân, con gái bà thiên sinh lệ chất, dung nhan như hoa như ngọc, cô ấy hợp với mọi phong cách, tất cả váy vóc trong tiệm chúng tôi cô ấy đều có thể mặc hợp, nhưng ánh mắt phu nhân rất tốt, chiếc váy dài màu rượu vừa rồi rất hợp với con gái bà. Máy loại màu sắc ấm nền nã, ví dụ như màu tím nhạt, màu vàng nhạt, màu xanh biếc, con gái bà mặc vào giống như người có thể bóp ra nước vậy.”
Lam Yên rất đắc ý, gần như hừ một tiếng: “Vậy lấy hét mấy cái váy ở đây xuống, đọt lát nữa để Lê Hương mặc thử từng cái, ngày mai sẽ có rất nhiều tân khách tới, nhất là các công tử danh môn, bọn họ thấy Lê Hương nhà tôi, chắc chắn sẽ vô cùng chấn động, bọn họ đều rất tinh mắt, không giống như một số người, ánh mắt kém cỏi!”
Những lời này là Lam Yên cố ý nói cho Mạc Tuân nghe, cũng là ở châm chọc anh, Lam Yên thiếu điều chạy đến trước mặt Mạc Tuân chỉ vào mũi anh mắng, tự tin một chút, kẻ có ánh mắt kém cõi chính là cậu?
Lệ Yên Nhiên đương nhiên cũng nghe được, hai từ “kém cỏi”
trong miệng Lam Yên nói chính là cô ta, kỳ thực Lệ Yên Nhiên thật sự sợ phải chạm trán với Lam Yên, bởi vì Lam Yên có thể làm người đàn bà chanh chua chửi đồng, nhưng cô ta lại không thể trở như vậy.
Về đại thọ năm mươi ngày mai, Lệ Yên Nhiên khinh thường châm chọc nhếch môi, nhỏ giọng nói: “Anh Tuân, cho anh xem thứ này.”
Lệ Yên Nhiên đưa thiệp mời của Lê gia cho Mạc Tuân.
Mạc Tuân nhìn thoáng qua, thiệp mời đỏ thẫm, phía trên là dòng chữ Lê gia mời tất cả những công tử chưa có hôn phối đến tham gia thọ yến.
Tắm thiệp này sặc mùi giang hồ, mấu chốt nhất là ở dòng chữ “những công tử chưa có hôn phối” còn phòng đại, sợ rằng người khác không hiểu được quyết tâm của Lê gia gả con gái chọn chồng.
Hàng mày kiếm anh khí của Mạc Tuân chau lại, môi mỏng mím thành một đường cung trắng bệch.
Lệ Yên Nhiên cười nói: “Anh Tuân, thọ yến ngày mai của Lê gia cả thành phố đều biết, mọi người đều biết Lê gia là muốn cho Lê Hương xem mắt chọn chồng, nên Lam Yên mới vội vã dẫn Lê Hương tới đây mua quần áo.”
Mạc Tuân không biết chuyện này, bây giờ hiểu ra được, cô muốn xem mát chọn chồng rồi? Lễ nào cô còn cảm giác đàn ông bên người mình không đủ nhiều sao? Lúc này phòng thay đồ mở ra, bên tai vang lên giọng nói mềm mại: “Mẹ Lam, con thay xong rồi. “
Mạc Tuân ngước mắt, lập tức liền thấy Lê Hương từ phòng thay đồ đi ra, đôi mắt thâm thúy của anh hung hăng co rụt.
Lê Hương thay chiếc váy lụa dài màu đỏ rượu, sắc đỏ này vô cùng kén da, chỉ cần da hơi đen một chút sẽ càng thêm tối hơn, nhưng nước da Lê Hương trắng nõn, bây giờ còn được màu đỏ rượu ấy tôn lên đến phát sáng, thêm chất lụa mềm mại, càng tôn lên dáng người lả lướt yêu kiều, bụng dưới bằng phẳng không có chút mỡ thừa, tứ chỉ tinh tế, dáng người hình chữ S trước lồi sau lõm câu hồn đoạt phách.
Mạc Tuân nhìn cô, lúc này trong con ngươi anh tràn đầy đều hình bóng cô.
Wow…
Lam Yên hô lớn tiếng, bà kéo tay Lê Hương: “Lê Hương, con mặc cái váy này đẹp quá, mẹ cũng bị con chuốc mê luôn rồi, mau mau xoay người để mẹ xem nảo.”
Lê Hương bị Lam Yên kéo xoay người lại, lộ ra tắm lưng xinh đẹp.