Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 805:

 

Lê Hương lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới Mạc gia, cô đã thấy phía trước toàn là đầu người đen thù lù, đám ký giả chen chúc ở đây đông đến mức nước chảy không lọt luôn rồi.

 

Lê Hương liếc mắt liền thấy được Mạc Tử Tiễn bị bao vây giữa đám người, khuôn mặt tuần tú Mạc Tử Tiễn lộ ra vẻ tái nhợt, đám phóng viên kia đều muốn đưa micro cho anh, câu hỏi khá sắc bén, “Mạc Nhị thiếu, xin hỏi người đàn ông trải qua đêm xuân với Lê Hương là ai?”

 

“Mạc Nhị thiếu, người kia là anh, hay là anh cả của anh – Mạc Tuân?”

 

Mạc Tử Tiễn mím đôi môi mỏng tái nhợt, hai bàn tay to xuôi bên người siết thành quyền, trong tròng mắt đen thanh sạch kia tràn ra vài phần đau nhức.

 

Người đàn ông kia không phải anh, mà chính là Mạc Tuân?

 

Lê Hương không muốn nhìn nhất chính là cảnh này, cô biết Mạc Tử Tiễn rất thích cô, bây giờ đám người đó ở trước mặt Mạc Tử Tiễn vạch trần chuyện của cô và Mạc Tuân thì tương đương đâm một lưỡi dao sắc bén vào tim anh, anh hiện tại nhất định rất đau.

 

Lê Hương thanh lệ lên tiếng: “Người kia không phải Mạc Tử Tiễn, các người đừng phỏng vấn anh ấy nữa!”

 

“Soát” một cái, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Lê Hương.

 

Nữ chính của cuộc tình tay ba này vừa ra sân, quả thực khiến tất cả mọi người oanh động, đám người nhao nhao rút khỏi người Mạc Tử Tiên, chen đến trước mặt Lê Hương, “Lê tiểu thư, ban nãy cô vừa nói gì thế, có thể lặp lại lần nữa được không?”

 

Lê Hương lướt qua màn ảnh nhìn về phía Mạc Tử Tiễn, nhẹ giọng nói: “Tôi và Mạc Tử Tiễn là từ bé đã có hôn ước, quen biết nhau, sau đó rất nhanh thì cảm thấy đôi bên không hợp, cho nên chúng tôi hòa bình từ hôn. Chuyện của tôi không hề liên quan đến anh ấy, anh ấy cũng không hề biết điều gì, các người đừng quấy rối cuộc sống của anh ấy nữa. Anh ấy là bác sĩ, mỗi phút mỗi giây đều rất quý giá.”

 

Lê Hương không đến cạnh Mạc Tử Tiễn, hai người cách một khoảng cách bốn mắt nhìn nhau, cô đã tách anh ra khỏi vụ bê bối này, đây là cách tốt nhất, cô tin tưởng Mạc Tử Tiễn sẽ hiểu.

 

Mạc Tử Tiễn đương nhiên hiểu, anh nhìn cô gái trước mắt, trong đôi mắt trong vắt ấy lóe ra thông tuệ và quả quyết, dù cho gặp phải cửa ải khó khăn nào, cô đều có thể lý trí mà tỉnh táo đưa ra quyết đoán ồn thỏa nhát.

 

“Lê Hương, nếu người đàn ông kia không phải Mạc Tử Tiễn, vậy đó là ai chứ?”

 

Có ký giả hỏi tới.

 

Lúc này bên tai truyền đến một giọng nói trầm thấp từ tính: “Là tôi!”

 

Lê Hương nhìn lại, Mạc Tuân tới?

 

Ngày hôm nay Mạc Tuân mặc một thân tây trang thủ công màu đen, đồ sộ anh tuần, anh nhấc đôi chân dài bước tới, mỗi một bước đều mang theo khí thế mạnh mẽ, hệt như bậc đề vương giá lâm.

 

Đoàn người ồn ào kia nhanh chóng nhường ra một con đường, Mạc Tuân đi tới bên người Lê Hương, tự nhiên vươn bàn tay to ôm thắt lưng con ong mềm mại của cô.

 

Cử chỉ thân mật này của anh đã chọc mù mắt công chúng toàn trường.

 

Lê Hương cựa người một cái, không biết anh lại muốn làm cái gì, lúc này Mạc Tuân rũ mí mắt anh tuần cảnh cáo nhìn cô: “Đừng nhúc nhích, tôi đang giúp cô đấy!”

 

Hàng mi dài của Lê Hương run lên, điều cô không muốn nhất là tổn thương Mạc Tử Tiễn, đây là chuyện giữa cô và Mạc Tuân, hiện tại Mạc Tuân đột nhiên tham gia vào thực sự có thể hoàn toàn tách Mạc Tử Tiễn ra khỏi chuyện này.

 

Lê Hương bắt động.

 

Lúc này tất cả mic đều hướng tới Mạc Tuân, đám người giống như tiêm phải chất kích thích, hưng phán hỏi, “Mạc tổng, thật sự anh đã cùng Lê Hương trải qua đêm xuân sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK