Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 350:

 

Lệ lão phu nhân đã lăn lộn trong giới giàu có mấy chục năm rồi, thứ bà thấy nhiều nhất chính là máy mưu mô quỷ kế, những thánh mẫu trà xanh này trong mắt bà không có đất diễn, trong mắt bà cũng không thể nhìn thấy bắt kỳ thứ bản thỉu nào.

 

Bà chỉ trích gay gắt Lê Nghiên Nghiên, từng chữ từng câu nện xuống đều nặng hơn một nghìn cân, hơn nữa cuối cùng bà còn phát tay áo, quả thực là làm cho mọi người kinh sợ.

 

Toàn bộ phòng bệnh lặng im, thậm chí có thể nghe thấy tiếng kim rơi trên mặt đắt.

 

Các phóng viên báo đài quên cả chụp ảnh, ngu người nhìn Lệ lão phu nhân.

 

Song Song thở hồn hẳn, cô nghĩ ông nội cô đủ nghiêm khắc và đáng sợ rồi, nhưng so với Lệ lão phu nhân này thì quả là một trời một đắt.

 

Song Song hôm nay lại đây chính là để nhìn bà thử, bây giờ Lê Hương đã bị đuổi ra khỏi viện nghiên cứu, bà cụ tỉnh lại cô phải ở cạnh nhìn xem thử rồi kể lại cho Lê Hương nghe.

 

Cô thấy được bộ dáng Lê Nghiên Nghiên được thỏi phòng thật sự rất ngứa mắt, nhưng bây giờ cô lại kinh hãi, không ngờ Lệ lão phu nhân lại chỉ trích Lê Nghiên Nghiên từ đầu đến chân, lời nói sắc bén như vậy cô chưa từng thấy qua.

 

Ai ya, Song Song nhìn Lệ lão phu nhân thán phục, quả thực cô cũng muốn quỳ xuống hành lễ với lão phu nhân này luôn, khí tức bà cũng quá mạnh rồi.

 

Điều quan trọng nhát là, Lệ lão phu nhân đã nói cái gì nhỉ, Lệ lão phu nhân nói người cứu bà thật sự không phải là Lê Nghiên Nghiên!

 

Đầu của Song Song nổ tung một cái, Lê Hương từng nói với cô khi rời khỏi viện, cô ấy đã ấn vào vai Song Song để Song Song nhìn thẳng vào mắt của mình, nói với cô rằng Lê Hương mới là người thực sự cứu bà cụ, chứ không phải Lê Nghiên Nghiên Chẳng lẽ?

 

Hai chân Song Song hơi mềm đi, mẹ ơi, không thể nào, Lê Hương… biết dùng Kim Vàng châm huyệt ư?

 

Cô gái thiên tài thật và giả này ngay từ đầu đã sai, cô gái thiên tài thật sự là… Lê Hương?

 

Mặc dù Song Song rất thích Lê Hương, hai người họ còn có tình cảm sâu đậm, nhưng hiện tại Song Song nhất thời không thể chấp nhận được điều này, dường như cô đã dò ra một bí mật khó tin nào đó.

 

Lê Nghiên Nghiên sắc mặt bị “tát” đến tái nhợt như tờ giấy, cô ta hiểu rồi, cô ta đã đụng phải một nhân vật lợi hại, Lệ lão phu nhân này thực sự quá lợi hại!

 

Bây giờ cô ta trước mặt Lệ lão phu nhân giống như một tên hề bị chọc thủng màn kịch nói dối, một nha hoàn chật vật lại hèn mọn.

 

Tim của Lê Nghiên Nghiên như rơi từ thiên đường xuống địa ngục. Trước khi vào phòng bệnh này, cô ta kỳ vọng chờ mong biết bao nhiêu, mọi người đã huy động vốn từ cộng đồng cho cô ta, cô ta cũng được các phương tiện truyền thông chính thống ca ngợi.

 

Nhìn thấy một tương lai tươi sáng, nhưng khi bước vào gian phòng này, sự tình thế nhưng lại chuyển ngoặt lớn.

 

Cô ta nên làm gì bây giờ?

 

Cô ta nên làm gì bây giờ?

 

Bây giờ chủ nhiệm Chu đang ở đây, và các phóng viên truyền thông ở đó, thậm chí tệ hơn nữa là chương trình phát sóng trực tiếp vẫn còn đang quay, và toàn bộ cư dân mạng đều nhìn chằm chằm vào cô ta, cái gọi là cô gái thiên tài.

 

Cô ta càng đứng cao càng khó ngã, lúc đầu cô ta còn lợi dụng dư luận, nhưng bây giờ chắc chắn sẽ bị dư luận phản phệ lại dữ dội.

 

Lê Nghiên Nghiên hai mắt sáng lên, lập tức lộ ra vẻ bất bình đáng thương: “Lão phu nhân, giữa chúng ta thật sự có hiểu lầm, bà hiểu lầm cháu, không thích cháu cũng không thành vấn đề, nhưng lần thứ hai cháu đã dùng Kim Vàng châm huyệt cho bà, lúc ấy có nhiều người có mặt ở đây, tắt cả mọi người đều có thể làm chứng cho cháu, là cháu đã cứu bài!”

 

Lê Nghiên Nghiên nói đến trọng điểm, lần thứ hai là cô ta thực sự cứu lão phu nhân!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK