Chương 947:
Anh đồng ý rồi? Anh đồng ý để cho cô ta làm người phụ nữ của anh rồi? Thật tốt quái Lúc này Mạc Tuân dùng ánh mắt chỉ vào gian phòng bên cạnh: “Vào đi.”
Lệ Yên Nhiên đã hoàn toàn thuần phục dưới khí thế bá đạo của anh, cô ta xấu hỗ lại tràn đầy mong đợi vào phòng.
Trong phòng.
Người làm nữ cầm hai bộ đồ ngủ tới: “Thiếu phu nhân, đồ ngủ đây ạ.”
Lệ Yên Nhiên ngước mắt nhìn về phía Mạc Tuân đứng ở ban công, anh đã cởi áo khoác, bên trong là áo sơ mỉ màu đen, một tay đút trong túi quần, giữa hai ngón tay trong kẹp điếu thuốc ngút khói, thân thể cao ngất kia gần như hòa vào một thể với màn sương bên ngoài.
Lệ Yên Nhiên nhận đồ ngủ, vẫy tay để người làm nữ lui xuống, sau đó cô ta lên tiếng: “Anh Tuân.”
Mạc Tuân khẽ quay người sang, mặt không đổi nhìn cô ta, sau đó khẽ mở môi mỏng: “Đi tắm.”
Mặt nhỏ Lệ Yên Nhiên đỏ lên, ôm váy ngủ của mình bước nhanh vào phòng tắm.
Trong phòng tắm.
Mười phút sau, Lệ Yên Nhiên để trần cơ thể đứng trước đài rửa mặt, cô ta nhìn khuôn mặt xinh đẹp trong gương, còn có dáng người thiếu nữ mỹ lệ, bọt nước thật nhỏ trượt xuống làn trắng noãn, dụ người phạm tội.
Cô ta cầm khăn mặt nhẹ nhàng lau sạch giọt nước trên mặt, nghĩ tới dáng người cường tráng và khí chất đàn ông mạnh mẽ của Mạc Tuân bên ngoài, gò má cô ta bỗng đỏ ửng.
Đêm nay, cô ta sẽ trở thành người phụ nữ của anh rồi.
Cô ta sắp thực hiện được mộng tưởng của mình rồi.
Lệ Yên Nhiên hết sức đắc ý, cô ta nghĩ Lê Hương chính là tướng bại dưới tay cô ta, cuối cùng người có được Mạc Tuân vẫn là cô ta.
Lát nữa cô ta sẽ lấy điện thoại quay video gửi cho Lê Hương, như vậy nhất định sẽ rất thú vị nhỉ? Cô ta mới là người thắng lớn nhát.
Lệ Yên Nhiên rất có tự tin, cô ta cảm thấy Mạc Tuân đối với Lê Hương chỉ là nhất thời mê luyến, Lê Hương chắc là có chiêu trò trên giường, mới câu dẫn Mạc Tuân thành như vậy, thế nhưng đàn ông chăm chăm ngủ với một người phụ nữ thế nào cũng có lúc ngán, cô ta tin Mạc Tuân chẳng mấy chốc sẽ vứt bỏ Lê Hương thấy cô ta tốt.
Lệ Yên Nhiên buông khăn mặt, sau đó mặc váy ngủ màu đỏ cỗ V trễ sâu vào người, bộ ngực đầy đặn của cô ta như ẳn như hiện.
Lệ Yên Nhiên lại ở trước gương quay một vòng, sau khi xác định chính mình hoàn mỹ xong, cô ta nhấc chân nhỏ đi ra ngoài.
Mạc Tuân lúc nãy ở ban công đã ngồi ở trên ghế salon, anh vẫn còn đang hút thuốc, lười biếng dựa lưng vào ghế sa lon, quần tây dài đen ôm lấy đôi chân thon dài kia, chân người đàn ông quá dài, quần tây chỉ mặc đến chín phần, lộ ra anh chiếc tất đen bên trong và mắt cá chân tinh xảo.
Lệ Yên Nhiên đi tới trước mặt người đàn ông, cả người mềm nhữũn.
“Anh Tuân, em tắm xong rồi.”
Mạc Tuân khẽ ngước mắt nhìn cô ta, làn khói lượn lờ khiến đôi mắt ấy như ẩn như hiển, đôi môi mỏng phát động: “Cởi đồ, tôi xem thử.”
Cỏi đồ.
Lời này khiến mặt Lệ Yên Nhiên càng đỏ hon, là thiên kim Lệ gia, kỳ thực đàn ông theo đuổi cô ta có thể xếp hàng đầy phố, nhưng đến tận bây giờ người có thể lọt vào mắt cô ta chỉ có Mạc Tuân.