Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 847:

 

Thế nhưng Dạ lão cũng mơ hồ nhận thấy được ý đồ chính của Lê Hương, cô nhất định là vì Mạc Tử Tiễn mà tới.

 

Hiện tại Lê Hương vừa lên tiếng, lúc này Dạ lão danh chánh ngôn thuận đứng dậy chỉ trích làm khó dễ nói: “Lê Hương, tôi mời cô là khách, nên cô ở đám cưới cháu gái tôi gây ra chuyện rùm beng tôi cũng nhịn, nhưng không biết cô bây giờ lại có ý gì, nếu như cô lại muốn hôn lễ thì tôi chỉ có thể hạ lệnh đuổi cô ra ngoài!”

 

Bên kia Dạ Minh Châu lúc này dùng sức quấn lấy cánh tay Mạc Tử Tiễn, vẻ mặt cô ta địch ý cảnh giác nhìn chằm chằm Lê Hương: “Lê Hương, cô đừng có mà quá phận, cô đã ở cùng Mạc Tuân, trong lòng chắc sẽ không còn vương vấn Tử Tiễn của tôi đấy chứ? Cô ở giữa hai anh em bọn họ chơi trò ám muội, rốt cuộc có ý gì?”

 

Hiện tại Lê Hương đứng ra đoạt Mạc Tử Tiễn thật sự không có ai tán đồng, dù sao chuyện cô ở tiệm thuốc mua thuốc tránh thai vừa bị đưa ra ánh sáng, Mạc Tuân còn ôm vai cô nói với phóng viên, không tiện tiết lộ chỉ tiết tình cảnh hai người ở trên giường. Những lời này đã được ghi lại trên mạng, đám quần chúng ăn dưa này cũng không dễ lừa.

 

“Tuy là tôi vẫn cho rằng Dạ Minh Châu không xứng với viện sĩ Mạc chúng ta, nhưng so Dạ Minh Châu và Lê Hương thì tôi đứng về phía Dạ Minh Châu.”

 

“Đúng thế, Lê Hương bên này mới vừa xuống giường anh trai, lại tới náo hôn lễ em trai, cho dù là hồ ly tỉnh cũng không phách lối đến thế!”

 

Liễu Chiêu Đệ vừa rồi vẫn luôn đứng xem vui suốt, bà ta đã biết được thủ đoạn Lê Hương trước đây, cho nên vừa rồi Lê Hương xé Dạ Huỳnh bà ta cũng không cảm thấy kỳ quái, hiện tại Lê Hương lại muốn chặn ngang một chân quậy đến hôn sự con trai mình, lúc này Liễu Chiêu Đệ đã không nhịn được.

 

Liễu Chiêu Đệ đứng ra cùng Dạ lão Dạ Minh Châu miệng đồng thanh lên án công khai Lê Hương: “Lê Hương, cô đừng vọng tưởng đến con tôi nữa, hôm nay là hôn lễ của con tôi và Minh Châu, cô mau đi đi!”

 

Tất cả mọi người đều đứng ở phía chống lại Lê Hương.

 

Ánh mắt Lê Hương trước tiên rơi vào trên mặt Liễu Chiêu Đệ: “Mạc phu nhân, trong lòng bà chỉ có cuộc hôn lễ này, lẽ nào ngay cả thân thể con trai bà cũng không quan tâm sao?”

 

Liễu Chiêu Đệ cứng đờ: “Cô có ý gì? Cơ thể con trai tôi bị cái gì?”

 

Trong lòng Dạ lão và Dạ Minh Châu lộp bộp giật mình, lẽ nào Lê Hương này đã đã nhận ra thứ gì? Không thể, độc này là tự tay Vô Ưu hạ, người bình thường căn bản không nhận ra được.

 

Dạ lão nhìn quanh, lão ta không thấy bóng dáng Dạ Vô Ưu đâu, lão biết Dạ Vô Ưu đi tìm Lê Hương, hiện tại Lê Hương yên lành đứng trong hôn lễ, Dạ Vô Ưu lại chậm chạp không về, trong lòng Dạ lão đã có dự cảm không lành, lão ta cảm giác có chuyện gì đã xảy ra.

 

Dạ Minh Châu nhanh chóng đè xuống sóng gió kinh hoàng dâng trong lòng, cố giả bộ trấn tĩnh căm giận nhìn Lê Hương: “Lê Hương, cô dừng ở đây ăn nói hàm hồ, thân thể Tử Tiễn khỏe mạnh, chúng tôi vô cùng yêu nhau!”

 

Lê Hương nhếch đôi môi đỏ mọng cười lạnh một tiếng, cô không nhìn Dạ Minh Châu, chỉ là nhìn về phía Liễu Chiêu Đệ, đối mặt về vấn đề con trai của mình, từng người mẹ đều là một vị Sherlock Holmes, sẽ tự mình phá án: “Mạc phu nhân, lẽ nào bà không nhận thấy được mấy ngày nay con trai bà khác thường, bà có thấy trong tròng mắt con trai bà đã mắt đi tiêu cự, có hay không cảm thấy khí chất của anh thay đổi, có hay không cảm thấy anh rất nghe lời Dạ Minh Châu?”

 

“Cái này…”

 

Con ngươi Liễu Chiêu Đệ co rụt lại, bà ta thật sự không ngờ những thứ này, thế nhưng bà ta mơ hồ cảm giác được gần đây Mạc Tử Tiễn trở nên… là lạ, bà ta cũng nói không ra lạ chỗ nào, hiện tại Lê Hương vừa nói như vậy, bà ta trực tiếp hít vào một ngụm khí lạnh, không sai, chính là như vậy?

 

Nhìn đôi mắt hoảng sợ của Liễu Chiêu Đệ, Lê Hương mở miệng nói: “Mạc Tử Tiễn bị người hạ độc, anh ấy đã bị người thao túng, người hạ độc này chính là Dạ Vô Ưu, đương nhiên người thu lợi trực tiếp sẽ là con dâu tương lai của bà – Dạ Minh Châu!”

 

Lời vừa dút, toàn trường khiếp sợ.

 

Lê Hương lúc này mới dán mắt vào trên người Dạ lão cùng Dạ Minh Châu, trong tròng mắt toát ra ánh sáng sắc bén lạnh lùng: “Dạ gia là y dược thế gia, con cháu Dạ gia là trùm về độc dược, muốn hạ độc người nào liền hạ độc người đấy, khiến người ta không bội phục cũng không được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK