Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 929:

 

Mạc Từ Tước lắc đầu: “Tôi cũng không biết, mấy năm nay tôi luôn điều tra dấu vết của Lâm Thủy Dao, tôi chỉ biết cô ấy biến mắt ở phần cuối thế giới, về nhà, không ngoài dự liệu, cô ấy đã thừa kế ngôi vị nữ vương, hiện tại người duy nhất có thể tìm được Lâm Thủy Dao chính là Lê Hương.”

 

Lệ Quân Mặc ngắng đầu nhìn đèn đường phía trước: “Cậu tìm Lâm Thủy Dao là vì Liễu Anh Lạc sao, năm đó Liễu Anh Lạc cũng không táng thân trong đại dương, mà là bị Lâm Thủy Dao mang đi, đúng không?”

 

Mạc Từ Tước gật đầu: “Đúng vậy.”

 

“Cậu muốn tìm Liễu Anh Lạc?”

 

“Lẽ nào cậu không muốn tìm Lâm Thủy Dao?”

 

Lệ Quân Mặc nhéch môi mỏng, tìm người phụ nữ kia làm cái gì, bà chỉ là ngủ với ông mượn giống, nhưng, ông gật đầu, nhẹ giọng nói: “Ừ, muốn.”

 

Ông vẫn muốn tìm bà chính miệng hỏi một câu, bà coi ông là cái gì? Nhiều năm như vậy bà có từng nhớ đến ông không, cho dù chỉ một giây? Hai người đàn ông cũng không nói tiếp, ngọn đèn ven đường kéo cái bóng của hai người đàn ông truyền kỳ rất dài rất dài, làn gió khế thổi qua, màn đêm vô cùng tĩnh lặng.

 

Buổi tối, Tây Uyên.

 

Đêm đen đặc, trên sân cỏ phía ngoài sáng lên hai ngọn đèn, chiếc Rolls-Royce ngừng lại, cửa xe mở ra, bóng người cao ngất của Mạc Tuân xuất hiện giữa tiết trời lạnh giá, mang theo một thân gió sương.

 

Má Ngô mở cổng chính biệt thự, cung kính ngồi xỗm xuống đặt dép bên chân người đàn ông, Mạc Tuân thay giày, đi vào phòng khách, đôi mắt sâu thẳm nhìn chung khắp phòng khách, sau đó thấp giọng hỏi: “Má Ngô, Lê Hương và bà nội đâu ạ?”

 

“Thiếu gia, lão phu nhân đã ngủ, nhưng Lê Hương tiểu thư còn chưa ngủ, đang chờ cậu đấy.” Má Ngô che miệng cười nói.

 

“Đã biết.” Mạc Tuân nhắc chân dài lên lầu.

 

Mở ra cửa phòng ngủ, bên trong căn phòng ấm áp, cô gái nhỏ khoác chiếc áo sơ mi rộng của người đàn ông, nằm sắp trên giường, đang đọc sách.

 

Đôi chân nhỏ của thiếu nữ vậy nhắc lên, đung đưa qua lại trên không trung.

 

Mạc Tuân đi vào, đóng cửa phòng lại, giơ ngón tay rõ ràng khớp xương lên cơi áo vest đặt lên trên ghế sa lon, nút áo sơ mi bên trong cũng mở hai cúc, lộ ra xương quai xanh quyến rũ, anh ngồi ở bên giường, vòng tay qua ôm cơ thể mềm mại của cô, bao cô vào trong lòng mình, anh nhìn thoáng qua sách, cô đang nhìn đọc tạp chí giải trí, còn đang đọc rất nghiêm túc chuyên chú.

 

“Khụ khụ.” Mạc Tuân ho khan hai tiếng.

 

Lê Hương nhanh chóng ngước mắt, đôi mắt sáng trong nhộn nhạo ý cười: “Mạc tiên sinh, anh về rồi.”

 

Lê Hương lật cả người, hai tay nhỏ bé ôm cỗ anh.

 

Mạc Tuân cúi đầu hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ của cô: “Em đọc tạp chí giải trí?”

 

“Em ở trong thư phòng của anh tìm một vòng, đều là sách thương nghiệp, em không có hứng thú, vừa vặn có một quyển tạp chí giải trí, em liền lấy đọc đó.”

 

Mạc Tuân hôn lên mái tóc của cô, tóc cô rât thơm, trên người càng thơm, khiến người ta mê say.

 

“Mạc tiên sinh, hôm nay sao anh về trễ như thế hả?” Nói Lê Hương cắn răng lên môi, sau đó vươn lòng bàn tay trắng noãn: “Đưa điện của anh cho em.”

 

Mạc Tuân ngay cả mi tâm cũng không nhăn, trực tiếp đưa điện thoại từ túi quần cho cô, cười hỏi: “Làm gì thế?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK