Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1663:

 

Nụ hôn ban nãy, có thể là bà thương hại ông.

 

Mạc Từ Tước nghĩ như vậy, bỗng trong tầm mắt đột nhiên tối sầm, Liễu Anh Lạc cũng lật cả người, dạng chân ngồi trên vòng hông lớn của ông.

 

Hiện tại, nam dưới, nữ trên.

 

Mạc Từ Tước bị kích thích, con ngươi co rụt lại, ông không biết sao hôm nay lại tốt đẹp đến thế.

 

Bàn tay nắm lấy eo của bà, ông nhìn bà chằm chằm, trong tròng mắt nóng giống như dung nham.

 

Mặt Liễu Anh Lạc ửng đỏ, nửa cuộc đời này bà chưa từng chủ động, những người đó đều nói đàn ông thích phụ nữ biết chủ động, bà cũng không muốn kém cỏi so với bắt cứ ai khác, người khác có thể, bà cũng có thể.

 

Thế nhưng dưới ánh mắt của ông, bà vẫn là toàn thân như: lửa đốt: “Nhìn cái gì!”

 

“Anh nhìn em một chút có phải thật sự một chút cũng chưa già hay không.”

 

“Nhưng em thấy anh đã già rồi.”

 

“Mạc phu nhân, em phải hiểu, đàn ông càng già càng tốt.”

 

Sáng sớm hôm sau.

 

Ngoài cửa truyền đến tiếng gọi non nớt của Tiểu Bì Bì: “Ông nội bà nội, rời giường thôi, mặt trời đã lên đến tận mông hai người rồi, hôm nay sao hai người lại ngủ nướng như thế?”

 

Nhóm người làm nữ trong biệt thự thấy tiên sinh và phu nhân lần đầu tiên rời giường trễ như thế, đều đoán được đêm qua xảy ra chuyện gì.

 

*Tiểu thiếu gia, đừng ồn ào mà, để cho tiên sinh và phu nhân ngủ thêm một lát đi!,Tôi chơi cùng cậu.” Người làm nữ dụ dỗ Bịch Sữa Nhỏ.

 

Đôi mắt mắt to lanh lẹ của Tiểu Bì Bì lóe sáng: “Được rồi, tự tôi chơi một lát cũng được.”

 

Sau hai mươi phút, Tiểu Bì Bì ngồi ở trong phòng khách nghe được tiếng bước chân, cậu nhìn lại: “Ông nội.”

 

Mạc Từ Tước xuống, hôm nay ông mặc áo tay dài màu xám tro, phía dưới quần dài màu đen, cả người thêm máy phần tự phụ nho nhã lúc ở nhà.

 

Ánh mắt của ông rơi trên khuôn mặt nhỏ của Tiểu Bì Bì: “Chào buổi sáng.”

 

Lúc này bên tai truyền đến một giọng nói thanh thúy, Liễu Anh Lạc xuống lầu: “Bì Bì.”

 

Ngày hôm nay Liễu Anh Lạc mặc sườn xám màu xanh đen, cái này sườn xám không phải ren, mà là lụa gắm, loại lụa này càng thêm hoàn mỹ tôn lên quanh dáng người xinh đẹp của bà.

 

Hôm nay bà không búi tóc, mà xõa tung mái tóc dài, tùy ý móc lại sau tai, hôm nay Liễu Anh Lạc kiều diễm lạ thường, như là thiếu phụ mới hơn ba mươi tuổi, một thân phong vận.

 

“Oa, bà nội hôm nay đẹp quá a.” Tiểu Bì Bì nhào qua ôm lấy chân Liễu Anh Lạc.

 

Liễu Anh Lạc thương yêu nhéo nhéo mặt cậu nhóc: “Bì Bì nhà bà hôm nay miệng ngọt như vậy.”

 

Tiểu Bì Bì cười gian: “bà nội, tối hôm qua chúng ta không phải nói phải làm cho ông nội không xuống giường được sao, vì sao bà cũng dậy. trễ theo vậy ạ?”

 

Liễu Anh Lạc nhanh chóng đỏ mặt lên, bà liếc mắt Mạc Từ Tước bên cạnh, chỉ thấy ánh mắt Mạc Từ Tước vẫn rơi trên người bà, dịu dàng lưu luyến: “Bì Bì, đừng nói lung tung.”

 

Bì Bì- con cũng không nói lung tung mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK