Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2161:

 

“Linh Linh…” Phía sau truyền đến tiếng Lê Hương khiệp sợ: “Linh Linh, cậu có phải… mang thai rồi không?”

 

Có phải mang thai rồi không…

 

Ban nãy Diệp Linh cũng đã nghĩ đến khả năng này.

 

Diệp Linh đóng nước, hai tay bấu chặt đài rửa mặt, đốt ngón tay đều bởi vì dùng sức mà mơ hồ trắng bệch, cô lắc đầu: “Không phải, không thể!”

 

Lê Hương đi tới, vươn tay: “Linh Linh, đưa cổ tay cho tớ, tớ xem mạch cho cậu.”

 

“Không muốn!” Diệp Linh nhanh như chớp rút về tay của mình, còn lui về phía sau mấy bước, cô mê mang nhìn Lê Hương: “Lê Hương, tớ không có mang thai, bác sĩ nói qua tớ rất khó mang thai nữa mà.”

 

“Linh Linh, rất khó mang thai cũng không phải là trăm phần trăm không thể mang thai, cậu uống thuốc tớ đưa cho cậu rôi, đúng không?”

 

Diệp Linh vẫn lắc đầu: “Ừ, tớ uống rồi, nhưng tớ chỉ uống một viên, tớ và Cố Dạ Cẩn… tớ và anh ấy chỉ ngủ một lần…”

 

Đêm hôm đó là anh ép buộc cô, cũng là đêm hôm đó cô cầm kéo tổn thương anh.

 

Không nên, tỷ lệ mang thai thật sự quá thấp.

 

“Linh Linh, ngủ một lần đã có thể mang thai, rất nhiều người ngủ mãi cũng không mang thai được, mà có vài người một lần đã dính rồi, đây là có vận khí mang thai.”

 

Diệp Linh không còn gì để nói, cô hiện tại thật rât ghét người đàn ông Cô Dạ Cần kia, chút hảo cảm có được ngày hôm qua đối với anh hiện tại đã mắt sạch, cô không rõ anh làm sao… có năng lực như thế, luôn để cho cô một lần đã trúng thưởng.

 

Cô không hề chuẩn bị.

 

“Lê Hương, chưa chắc, cậu nghĩ đi, tớ bị tai nạn xe nghiêm trọng như vậy, nếu như tớ mang thai, đã sớm sảy thai rồi…

 

Lúc đó tớ còn cảm thấy bụng có đau một chút… nói chung, tớ sẽ không mang thai!”

 

“Linh Linh, cậu bây giờ bình tĩnh một chút!” Lê Hương nắm Diệp Linh vai, dịu dàng khuyên lơn: “Không cần phải sợ, trước hết để cho tớ chẩn đoán một cái, để tớ xác định cậu là có mang thai hay không.”

 

Ánh mắt Diệp Linh có chút tái nhợt trống rỗng, cô kinh ngạc nhìn Lê Hương, thõng xuống hai tay.

 

Lê Hương đặt tay lên mạch Diệp Linh.

 

Ước chừng một phút đồng hồ sau, Lê Hương nhìn về phía Diệp Linh, tuyên bố: “Linh Linh, chúc mừng cậu, mặc dù bây giờ hỉ mạch còn yếu, thế nhưng, cậu đã mang thai, cậu lại sắp làm mẹ rồi.”

 

Cô thực sự mang thai.

 

Cô lại sắp làm mẹ rồi.

 

Đầu nhỏ của Diệp Linh “oanh” một tiếng nô tung, tât cả may măn đêu bị đánh nát, khắp thế giới đều vang vọng nói cho cô biết — cô lại mang thai.

 

Cô vẫn cho là mình cũng không cách nào mang thai nữa, nhưng bây giờ, côlại mang thai.

 

Cô lại có đứa con của Cố Dạ Cần.

 

“Linh Linh, lát nữa tớ kiểm tra máu cho cậu, hiện tại cậu sắp làm mẹ rồi, vốn cơ thể của chính mình còn chưa hồi phục, hiện tại trong bụng lại dựng dục một sinh mệnh nhỏ khác, có thể tưởng tượng được mười tháng hoài thai này cậu sẽ rất khổ cực đó.”

 

“Song không cần sợ đâu, trong khoảng thời gian này tớ đều sẽ ở cùng cậu, trước giúp cậu chữa trị khỏi thân thể, xác định bé con phát triên bình thường.”

Danh Sách Chương:

Sách

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK