Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 779:

 

Hai chân Lê Hương mềm nhữn, cả người trượt xuống, không chịu nổi nuụ hoôn hừng hực như lửa của anh, trong hơi thở đều là mùi vị mát lạnh của người đàn ông.

 

Mạc Tuân không nhắm mắt, cứ như vậy nhìn cô, nhìn khuôn mặt lớn chừng bàn tay như tuyết ấp kia, nhìn đôi mắt sáng trong ấy vì anh mà mê ly.

 

Hôn một hồi, Mạc Tuân thả cô ra, nhưng cánh mũi anh vẫn dán lên mặt cô, nóng bỏng cọ cọ, hô hấp hai người quấn quanh, anh khàn giọng hỏi: “Muốn làm gì, hửm?”

 

Lê Hương lấy can đảm, hai tay nhỏ bé thúc ngực anh đẩy anh tới trên vách tường, hai người thay đổi một vị trí, cô nâng đầu nhỏ khiêu khích nhìn anh: “… Anh!”

 

“À.” Mạc Tuân bật ra tiếng cười khàn khàn, anh vươn bàn tay to nâng khuôn mặt nhỏ xinh của cô lên: “Ai dạy dỗ cô bộ dáng quyến rũ người khác thế, hả? Từ Thiếu Nam? Mạc Tử Tiễn? Hay là thằng nào tôi không biết?”

 

Giọng anh hạ xuống, Lê Hương, trong đầu vang lên tiếng “keng”, anh là nhìn nhận cô như vậy sao, cho là cô đã lăn lộn qua rất nhiều người đàn ông?

 

“Sao anh lại nói vậy?” Lê Hương kéo lý trí về, nhíu mày hỏi.

 

“Chẳng lẽ không đúng sao, ngày đó trong tiệc rượu tư nhân, tôi đứng ngoài cửa phòng cô, tận tai nghe được tiếng kêu của cô và Từ Thiếu Nam.” Mạc Tuân nói chuyện này ra.

 

Đồng tử Lê Hương khẽ co rụt, hóa ra ngày đó anh đứng ngoài cửa phòng cô.

 

“Anh hiểu lầm rồi, giữa tôi và Từ Thiếu Nam không xảy ra chuyện gì cả, ngày đó để thoát khỏi Từ Thiểu Nam, tôi đã hạ chút mê tình hương với anh ta, khiến anh ta sinh ra ảo giác.”

 

Lê Hương giải thích.

 

Mạc Tuân khựụng lại, thật sự không ngờ giữa cô và Từ Thiểu Nam là trong sạch, vì lúc đó anh đứng ngoài cửa nghe, cho nên đã chắc chắc trong lòng rồi rằng cô và Từ Thiểu Nam đã xảy ra quuan huệ.

 

Trong tròng mắt thâm thúy của Mạc Tuân lóe lên chút ánh sao: “Vậy cô và Mạc Tử Tiễn có không?”

 

Lê Hương lắc đầu: “Không có.”

 

“Thực sự?” Mạc Tuân buông lỏng khuôn mặt nhỏ của cô ra, kéo thân thể nhỏ mềm ấy vào trong ngực của mình: “Cô có phải đang gạt tôi không đấy?”

 

“Tôi không gạt anh.”

 

“Vậy để tôi kiểm tra một chút.” Bàn tay to đeo đồng hồ của Mạc Tuân trượt xuống thắt eo tinh tế của cô.

 

Hàng mi Lê Hương run lên, nhanh chóng đè bàn tay anh xuống: “Anh kiểm tra cái gì nha?”

 

Thanh âm của cô mềm mại, chữ “nha” cuối cùng kia còn lộ ra mấy phần hờn dỗi, Mạc Tuân vốn chính là thẳng nam, không chống lại được cô nũng nịu như thế, môi mỏng dán trên mắt cô, hôn lấy hôn để: “Cô chưa củng với Từ Thiếu Nam, chưa cùng với Mạc Tử Tiễn, xem ra trước kia là tôi hiểu lầm côi, cô chắc vẫn còn… trong trắng nhỉ?”

 

Mạc Tuân thừa nhận tâm tình mình hiện tại không tệ, mà còn rất rất tót.

 

Anh không phải có ý hái sai dược thảo, thế nhưng một cơ hội tuyệt hảo thế này rơi vào tay mình, anh vẫn luôn muốn đạt được cô, cô bây giờ, anh dễ như trở bàn tay liền có được.

 

Lúc đầu cô còn có chút lý trí, kiên trì nói không muốn, anh cố ý tự mình ra trận. Nói ra chắc chẳng ai tin, Mạc Tuân anh vậy mà lại lạc lối đến mức này.

 

Quả nhiên, cô mắc câu, trực tiếp nhào vào trong ngực của anh.

 

Chuyện kế tiếp vốn nên thuận lý thành Chương, nhưng bây giờ anh bất ngờ biết được cô vậy mà chưa từng có quan hệ với bọn Mạc Tử Tiễn Từ Thiếu Nam.

 

Hiện tại cô lại nói cho anh biết, cô vẫn trong trắng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK