Mục lục
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp (3S) - Lê Hương - Mạc Tuân (Dị bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 798:

 

Hàng mi nhỏ dài Lê Hương khẽ run, bị lượng lớn tin tức này tập kích, mẹ cô đến từ chính một đất nước… thần bí? Đất nước gì chứ? Mạc Từ Tước trước mắt này quả nhiên là một con cáo già đầy mưu kế, là kẻ đứng trên vạn người khuấy động phong vân một đời Đề Đô, ông đã biết quá nhiều.

 

Lê Hương rất muốn từ trong miệng ông đào ra một chút tin tức hữu dụng, cô đang định lên tiếng, nhưng lúc này bên tai truyền đến một tiếng nói trầm thấp từ tính: “Vì sao cô ấy phải biến mắt?”

 

Có người tới.

 

Lê Hương ngoái đầu nhìn lại, một bóng người cao lớn xông vào trong tầm mắt, Mạc Tuân cũng quay về rồi?

 

Tối nay Mạc Tuân mặc chiếc áo khoác đen, áo khoác dài tôn lên dáng người cao lón của anh, trên vai anh phủ lớp sương lạnh bên ngoài, cả người trông anh tuấn sang trọng, giống như khối nam châm thu hút ánh mắt mọi người.

 

Người hầu nữ cung kính tiến lên đón, Mạc Tuân đưa túi công văn trong tay cho người hầu, sau đó tháo bao tay da màu đen ra rồi vào phòng khách, anh thâm thúy nhìn về Mạc Từ Tước, lại hỏi một câu: “Sao cô ấy phải biến mắt? Biến đi đâu chứ?”

 

Mạc Tư Tước nói: “Cô ấy giống với mẹ cô ấy, đều không phải là người nơi này, sớm muộn cũng có một ngày cô ấy cũng sẽ biến NH2 Ty Je0( lỆ: c. cO BE No NùU co yến 2 Ti TÊN BE T mật ở phân cuôi thê giới, nói đúng ra không phải là có biên mắt, mà là… về nhà.”

 

Về nhà? Lê Hương lập tức đứng phắt từ ghế salon lên, cô khiếp sợ nhìn Mạc Từ Tước: “Ý của bác là, mẹ tôi đã về nhà?”

 

Mạc Từ Tước gật đầu: “Đúng vậy, cho nên, cô phải tìm được đường về nhà.”

 

Đầu nhỏ Lê Hương “oanh” một tiếng nổ tung, cô vẫn cho là mẹ là đã biến mát, thì ra mẹ đã về nhà, về đất nước thần bí kia.

 

Đất nước thần bí kia biến mất ở phần cuối thế giới, không ai biết được đường về nhà.

 

Nếu như cô có thể tìm được đường về nhà, vậy cô có thể gặp lại mẹ, thậm chí còn có cả Liễu Anh Lạc.

 

Tim Lê Hương lập tức đập rộn, cô nhất thời có phương hướng mới và mục tiêu.

 

Lúc này Mạc Tuân vươn bàn tay lộ rõ khớp xương ràng ngón tay nắm chặt cổ tay trắng mảnh khảnh của cô, cưỡng chế xoay cô lại, để cô và anh đối diện: “Cô sẽ về nhà sao?”

 

Lê Hương muốn gật đầu, nói nhảm gì thế, dĩ nhiên cô muốn về nhà rồi.

 

Mạc Tuân mím môi trăng bệch, không vui nói: “Không cho phép về nhài”

 

Vì sao chứ? Tên này thực sự là cường thế bá đạo?

 

“Anh buông tôi ra!” Lê Hương dùng sức rút cánh tay thon nhỏ về, còn xa cách anh mấy bước: “Tôi lên xem Tử Tiễn thế nào.”

 

Lê Hương chuồn êm chạy lên lầu.

 

Mạc Tuân nhìn bóng người nhỏ nhắn đó biến mắt trong tầm mắt, ấn đường chau chặt thành chữ “xuyên”.

 

Trong thư phòng.

 

Liễu Chiêu Đệ tức đến run người, ban nãy có Mạc Từ Tước ở phòng khách, có mấy lời bà ta không thể nói, sợ Mạc Từ Tước lại không hài lòng con trai mình.

 

Vốn lần trước Mạc Tử Tiễn vì tìm Lê Hương đã tranh cãi với Mạc Từ Tước, bà ta sợ tình cha con lại vỡ tan.

 

Hiện tại trong thư phòng cũng chỉ có hai mẹ con bọn họ, hai mắt Liễu Chiêu Đệ đỏ lên trừng Mạc Tử Tiễn: “Tử Tiễn, sao con lại làm ra loại chuyện phá hỏng danh tiếng mình như thế được, con có biết chuyện con phản bội có bạn gái mới đã lên đầu đề giải trí, mọi người bàn tán xôn xao về con đấy kìa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK